Nhật Kí Cuộc Đời

Mong Ước Làm Mẹ Phần 7


trước sau

Đã nhiều ngày , cô luôn lẩn trốn người yêu của mình . Cô không biết , phải làm thế nào để đối diện với anh . Cô cảm thấy thật sự có lỗi với anh . anh gọi iện thoại cô không nghe , tìm gặp cô tránh mặt . Cô tìm mọi cách để tránh mặt anh , lúc này cô không đủ dũng khí để đối diện với anh . Bởi vì cô đã làm việc có lỗi với anh . Cô cảm thấy , mình không còn mặt mũi nào nhìn anh nữa . Cô tự hỏi lòng , cô phải làm gì đây ? phải làm như thế nào cho vẹn cả đôi đường ? Một bên là : người yêu cô hết mực , nhẹ nhàng yêu thương chăm sóc cho cô từng chút một , một bên là người cô yêu sâu đậm . Và anh cũng rất yêu cô . Thành thật mà nói , cô thật sự không muốn mất cả hai , không phải cô là kẻ tham lam , nhưng là vì trái tim của cô đều có chỗ cho cả hai . không biết phải bỏ ai chọn ai . Mải mê suy tư , điện thoại bỗng đổ chuông , nhìn vào điện thoại , đó là một dãy số điện thoại lạ . Cảm điện thoại lên , cô ấn vào nút trả lời rồi đặt lên tai , cất tiếng trả lời

- alô ! Tôi nghe ! Xin hỏi ai vậy ạ ?

Đầu dây bên kia , im lặng một lúc , rồi nói

- là anh đây !

Giọng nói khá quen thuộc với cô . nhưng cô không thể nhớ anh là ai .

- Xin hỏi là ai ạ ?

- anh là Hoàng .

Chợt nhận ra , người gọi tới là ai , cô lúng túng nói :

- Anh gọi em có gì không ạ ?

- Anh ngập ngừng một lúc , rồi nói :

- Chuyện ngày hôm đó , chuyện anh đã nói với em , em đã quên rồi sao ?

Nhớ lại chuyện hôm đó , cô đỏ mặt lúng túng nói :

- Em ....... Em ........

- Không sao , em cứ từ từ nghĩ . không phải vội trả lời anh .

Chợt anh đổi đề tài để cô bớt khó chịu .

- Em dạo này có khỏe không ?

- Em khỏe còn anh ? Anh rất khỏe . Công việc của em tốt chứ ?

- Dạ rất tốt ạ . Họ nói qua nói lại một vài câu chuyện thời thơ ấu , họ cưới thật vui vẻ , quên đi cảm giác ngượng ngùng ban đầu .

Nhiều ngày sau đó , anh gọi điện cho cô . Dần dần , họ đã trở lại như những đứa trẻ ngày nào . Cười đùa vui vẻ .

Tại một quán cà phê ,

Một cô gái trẻ ngồi trên bàn , tay cầm chiếc thìa quấy ly cà phê . Nhưng , đôi mắt lại nhìn qua khung cửa kính lơ đãng có nét buồn bã . Chợt có người kéo ghế ra ngồi đối diện với cô , thấy cô lơ đãng nhìn , không hề để ý đã có người ngồi trước mặt , cất giọng dịu dàng anh hỏi :

- Em gọi anh ra đây có chuyện gì không .

Suy nghĩ một chút , cô nói :

- Chúng ta chia tay đi !

Anh trừng mắt , tóm tay cô nói :

Truyện convert hay : Siêu Ngưu Con Rể

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện