Nhật Kí Cuộc Đời

Bạn Tốt Bạn Xấu


trước sau

cuộc đời cũng thật kì lạ , đôi khi cuộc đời biến đổi một con người từ xấu trở thành tốt , từ tốt trời thành xấu .

Ngày ..... Tháng ..... Năm .......

Mới chuyển đến không bao lâu , ngọc chưng hết quần áo vào đầy chật cái tủ duy nhất ở phòng . Hai người còn lại trong phòng dù không thích nhưng cũng đành phải bỏ đồ vào vali . Đã thế Ngọc còn không biết điều , lôi người lạ về phòng ngủ cùng . Nhiều lần nói ngọc .

- ngọc ! đây là phòng chung . bạn không thể cho người lạ vào ở và qua đêm .

Ngọc bực bội nói :

Tôi có bỏ tiền thuê tôi có quyền . muốn cho ai ở thì cho .

chúng tôi cũng có quyền .

.......

sau ngày đó , Ngọc không mang người lạ về ngủ nữa , nhưng cô vẫn đem những người đàn ông lạ về nhà chơi . Họ có những hành động quá mức trước mặt người khác , làm cho nó và huyền xấu hổ phải đi ra ngoài .

Ngày .... tháng ..... năm .......

Trời sao cục màng này to vậy !

- Hì hì hì - chiến gãi đầu nói - anh lỡ tay. .

Nó thở dài nhấc cục màng lên . có gì đó không ổn tay nó nhói một cái . Cánh tay bắt đầu xưng lên . Ngón đeo nhẫn và ngón tay út bắt đầu không có cảm giác . Nó đau đớn , không thể tiếp tục làm gì nữa . Nó xin về và đi khám

Tại bệnh viện .

Sau thời gian dài chờ đợi , cuối cùng nó cũng nhận được kết quả .

- theo như phim chụp x-quang - bác sĩ xem kết quả và nói - cháu bị rạn một phần ba xương cánh tay . Bây giờ phải bó bột .

nó chợt buồn. " chẳng lẽ cả mùa hè nó phải bó bột thế này sao" . Kì nghỉ hè ngắn ngủi cũng sắp qua đi . Nó cúi thấp đầu nói :

- vâng bác bó cho cháu .

Bó xong nó trở về công ty xin nghỉ . Rồi ra tiệm cắt tóc , cắt đi mái tóc dài tới đầu gối của mình . nhìn tóc rơi xuống đất nó chảy nước mắt . Khó khăn lắm nó mới nuôi được mài tóc này giờ phải cắt bỏ . Vì nó không thể tự gội đầu được nữa .

Tiếc quá à ! Mái tóc đẹp thế này mà phải cắt đi thật uổng phí .

Ngày .... tháng ... năm .....

- có ai sướng như mày không ? việc nhà không phải làm quần áo không phải giặt . lại có người cơm bưng nước rót tới tận miệng .

Ngọc mỉa mai .

- đúng vậy . Mày gãy một tay còn vậy chứ hai tay thì không biết thế nào nhỉ .

Huyền phụ họa .

Nó lặng lẽ cúi đầu . Nó mới chỉ mới có bó bột được có hơn một ngày . Bắt đầu từ lúc đó ,,
nó tắm xong , nó lấy hai chân giữ quần áo ,tay. Còn lại vó . Nó cũng tự nấu cơm . Vo gạo xong, nó tì vào bụng rồi mang đi , rau dùng chân và tay nhặt . Ngọc ngồi nhìn vẻ đắc ý . Còn huyền không biết do thẹn hay không huyền bỏ ra ngoài lúc nó giặt đồ và nấu cơm .

Ngày .... tháng ..... năm ....

- mày đang làm gì đấy . Đang bó bột mà làm như vậy bao giờ mới đỡ .

Muối nói khi vừa vào đã thấy nó đang cố phơi quần áo . Muối giằng lấy đồ từ tay nó giúp nó phơi đồ . Vào nhà muối thấy Ngọc đang nằm đó ngủ . Bực mình muối quát :

- cái bà kia ! Lệ nó gãy tay bà không biết giúp đỡ nó một chút hả .

Ngọc dửng dưng .

- không phải việc của tôi . Tôi không hầu .

Muối tính lao vào định đánh ngọc nhưng muối cản lại .

- muối đừng ! Người ta không muốn giúp thì cũng chẳng cần . Với lại mình vẫn còn làm được mà .

Từ hôm đó , muối , lan và tú thay nhau tới giúp nó giặt đồ nấu nướng . họ con dem bữa Sáng và trưa tới cho cô trước khi đi làm .

Một ngày nọ , yến bạn của Ngọc lao vào nhà .

- Ngọc có nhà không em ?

- Không chị ạ có gì không ạ .

- Chị mượn cái áo khoác của nó nhé ?

Nói rồi không đợi Lệ đồng ý , Yến giật lấy chiếc áo bò đi ra .

- Chị Yến . Êm không thể cho chị mượn được đâu . nó không phải của em .

Đuổi theo Yến mà không được .

Tối đến , ngọc về Lệ kể lại câu chuyện cho Ngọc nghe . Ngọc gầm lên:

- sao mày không giữ cho tao . Cái áo đấy cả triệu bạc chứ ít à . Mày có biết con đó bỏ đi rồi không . Mày phải đền cho tao !

nói rồi, ngọc lục túi cô lấy nốt số tiền còn lại của cô và bỏ đi . Nhiều ngày liền không trở về phòng .

Ngày......tháng ..... năm ....

Mới được 15 ngày nó không chịu được nữa phần vì sốt ruột . Phần vì ngại mấy người bạn ngày nào cũng tới giúp . Nó tự ý tháo bột . Cảm giác tháo bột ra thật thoải mái .

Ngày .... tháng .... năm .....

Sau hai ngày tháo bột, nó đã bắt đầu đi làm lại .cánh tay bó bột vẫn còn rất yếu . Nó không đủ sức kéo cục màng . thậm chí nó còn dùng cả chân đế đẩy . Buổi trưa , mọi người đi ngủ nó cũng cặn cụi làm . Đột nhiên chiến vỗ vai nó và hỏi :

-sao em không ngủ trưa ? làm làm gì cho mệt .

Nó nói :

em mới đi làm lại . tay đau em không thể làm nhanh như mọi người nên em phải làm trưa cho đủ sản lượng .

- Vậy anh giúp em .

Hai anh em vừa làm vừa nói chuyện . Chiến kể cho cô rất nhiều chuyện . kể cả chuyện quá khứ của anh ........

Truyện convert hay : Trọng Sinh Quân Hôn: Thần Y Kiều Thê Sủng Nghiện

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện