Thời tiết khá tốt, trời không mây, Hạ Châu là vùng thành phố duyên hải, khí hậu ôn hòa, hoàn cảnh rất không tồi, sáng sớm Cố Xán Xán đã bị đồng hồ báo thức réo ồn ào làm thức dậy, mới phát hiện mình lại có thể đè lên một cuốn sổ dày nửa tấc mà ngủ say sưa, cô quả nhiên không có mệnh công chúa a, người ta đè lên một hạt đậu cũng có thể mất ngủ.
Dụi dụi mắt, nhìn thấy con số ghi trên giấy mười sáu vạn tám ngàn bảy trăm hai mươi, trong nháy mắt đã tỉnh táo lại, tràn ngập ý chí chiến đấu. Cô rất mau đã tắm rửa xong, lau mặt, cột tóc đuôi ngựa, mặc quần vải kaki kết hợp với áo sơ mi hoa văn đen trắng, cùng giày búp bê đen, kiểm tra lại trong túi một lần nữa, tài liệu cần có, la bàn cùng búa an toàn đều có đủ…
Cố Xán Xán an toàn ra khỏi cửa.
Mặt cô hơi tròn, không thuộc loại mỹ nhân gầy trơ xương, cũng không trang điểm, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, cô là cô gái kiểu viên ngọc bích nhỏ, ngũ quan khiến người ta cảm giác rất thoải mái, bất quá gần đây cô chạy khắp nơi, có chút vất vả, khẩn trương, cằm có chút nhọn hơn trước.
Buổi sáng xin nghỉ nửa ngày, giúp Triệu Hoa chuẩn bị một ít tài liệu, đưa cho người của công ty môi giới, còn phiền toái hơn, bởi vì trong giờ cao điểm, lúc muốn quay về, đứng bên đường, phất tay rất lâu, hít vào thật nhiều khói, rốt cuộc cũng bắt được một chiếc xe trống, Cố Xán Xán tự cảm thấy mình may mắn, buổi sáng không phải thời điểm tốt để bắt xe.
Trên xe, Cố Xán Xán gọi điện cho Triệu Hoa.
Rất lâu điện thoại mới được tiếp.
“Còn chưa xong a, em tới chỗ anh lấy tài liệu, nếu không sẽ muộn.” Cố Xán Xán nghe được giọng nói bên kia mơ hồ không rõ.
“Đừng nói nữa, chiều hôm qua kí hoàn tiền đặt cọc hợp đồng, công ty Lâm Thời có việc, thiết kế lúc trước có một sản phẩm chuẩn bị login, khiến bọn anh phải tăng ca nghủ lại công ty một đêm a… Tự em đi lấy đi, mọi thứ để ở trên bàn.” Cảm giác được phía sau lưng có một đôi tay trắng mềm dán lên, Triệu Hoa nhanh chóng ngắt điện thoại.
“Em cái tiểu yêu tinh này, sáng sớm đã như vậy, không muốn đi làm a?” Triệu Hoa xoay người ôm lấy Hoàng Tiểu Phỉ, tối hôm qua hai người từ KTV đi đến khách sạn, đặt trước phòng đôi xa hoa, thân thể hai người di động qua lại trên cái giường tròn thật lớn, lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, đến hừng đông mới ngủ.
“Sau lưng người ta gọi điện thoại, anh không thành thật.” Hoàng Tiểu Phỉ vừa nói vừa lấy tay đặt bên sườn anh cọ cọ, khiến cho tiểu đệ đệ của Triệu Họa lập tức căng lên.
“Còn sớm, lát đi làm vẫn kịp, chúng ta tiếp tục đi bồi bổ cảm xúc.” Triệu Hoa một phen ôm lấy Hoàng Tiểu Phỉ, hai người đi về phía giường, Tiểu Phỉ một trận hét chói tai, Triệu Hoa đã quen thuộc, dùng sức cố gắng liền đi vào.
Thanh âm Hoàng Tiểu Phỉ như mật đường, sánh dính ẩm ướt, “Anh Hoa, mau, mau, mau hơn chút…”
“Bác tài, có thể nhanh hơn chút không, tôi không còn thời gian a!” Cố Xán Xán nhìn đồng hồ, muốn thực hiện mấy kế hoạch buổi sáng, có chút sốt ruột.
“Cô gái, cô cũng không phải vội vàng đi đầu thai, không cần sốt ruột, cho dù vội đi đầu thai chăng nữa cũng phải tùy duyên a, mọi chuyện đều có thứ tự trước sau, muốn cho cũng không được, thuận theo tự nhiên là tốt rồi.” Bác tài vừa nói, vừa bị một chiếc siêu xe chạy vượt mặt.
Nhìn thấy bác tài có dấu hiệu nói không ngừng được, đem chuyện nhân sinh thao thao bất tuyệt, Cố Xán Xán ngoan ngoãn câm miệng.
Tới chỗ ở của Triệu Hoa, nơi này có chút bừa bộn, không tính là rất lộn xộn, Triệu Hoa là người biết giữ vệ sinh, điểm này có chút hợp ý với Cố Xán Xán, cô đem tài liệu trên bàn kiểm tra qua một lần, đều đầy đủ hết, lấy xong liền chuẩn bị rời đi, trước khi đi, lại nghĩ đến, Triệu Hoa tăng ca một đêm không trở về, lúc về nhất định là không nhớ cho cá ăn, cô quay lại làm việc đó.
Nhìn thấy trong hồ cá hai con cá nhỏ mập mạp ngắn ngủn, tự đáy lòng cảm thấy thật đáng yêu, đây là quà sinh nhật cô mua cho Triệu Hoa.
“Tiểu Bụi Bụi, Tiểu Hồng Hồng, mấy tháng nữa sẽ mang bọn ngươi tới nhà mới, vui không!”
Hai con cá béo thản nhiên vênh váo bơi lội, qua lại mổ lấy thức ăn.
Nán lại một hồi, Cố Xán Xán tự tin tràn đầy ra khỏi cửa, ở trên xe đem việc làm xong ghi lại vào sổ, đây cũng là một trong những lí do Lâm Viện nói cô, quả thực bản thân làm việc theo kiểu máy móc, làm xong chuyện liền lưu lại vào sổ ghi nhớ.
Qua một buổi sáng, chạy qua chạy lại, cuối cùng cũng xong chuyện, đem tư liệu đưa cho người môi giới, sau giờ ngọ liền đến công ty đi làm.
Ở thang máy đụng phải một người cũng bộ dạng vội vàng, Hoàng Tiểu Phỉ.
Hoàng Tiểu Phỉ cùng Triệu Hoa dây dưa, lại mất cả buổi sáng, bây giờ mới đi làm, lúc này nhìn thấy bạn gái của Triệu Hoa, đối thủ một mất một còn của mình Cố Xán Xán, tâm tình không nhịn được vô cùng tốt, ở trước ngực bằng phẳng kia của Cố Xán Xán liếc mắt một cái, ý khinh bỉ rất đậm, quả nhiên là sân bay, khó trách anh Hoa cũng không muốn chạm vào nữ nhân này.
Đối với ánh mắt khinh bỉ của Hoàng Tiểu Phỉ, Cố Xán Xán làm như không thấy, ngực nhỏ thì làm sao, chạy bộ không tốn sức, tiết kiệm vải, cũng sẽ không rũ xuống!
Không cam lòng yếu thế trước cái liếc mắt đánh giá cao thấp của Hoàng Tiểu Phỉ, Cố Xán Xán tính cách quy mao liền phát tác, bởi vì Hoàng Tiểu Phỉ lại còn mặc chiếc váy ngày hôm qua, nhưng nhiều nếp nhăn hơn, đối với cô gái nghiệp dư như Hoàng Tiểu Phỉ, quả thực không có khả năng phát sinh chuyện tình, trừ phi…
Cố Xán Xán ngầm hiểu theo cách không chính đáng, bởi vì vài khách lớn của mình sắp đàm phán thành công, Hoàng Tiểu Phỉ đều dùng thể xác và tinh của mình đi theo vị khách đó giao lưu triệt để, thành công cướp đi khách của cô.
“Gần đây chuẩn bị mua nhà kết hôn, cho nên khá vội, không giống Tiểu Hoàng cô, cũng không biết từ trong nhà khách nào đi ra, hết ngày làm việc lại thâu đêm tăng ca, thật sự là vất vả.” Cố Xán Xán cười tủm tỉm nhìn nếp nhăn trên váy Hoàng Tiểu Phỉ nói.
Nếu bình thường Hoàng Tiểu Phỉ nhất định phải cùng Cố Xán Xán ầm ĩ một trận, mỉa mai châm biếm lẫn nhau, nhưng hôm nay chỉ sửa sang lại tóc, rời thang máy, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Cố Xán Xán, lưu lại sức lực, Cố Xán Xán đang chuẩn bị cãi nhau vẻ mặt mờ mịt.
Thời điểm buổi chiều đi làm Cố Xán Xán vài lần lưu ý đến Hoàng Tiểu Phỉ, đều ngủ gật, chính mình cũng vừa tùy tiện nói xong, sẽ không thật là làm lụng vất vả một đêm đi, Cố Xán Xán thầm oán.
Hết giờ làm việc hẹn Triệu Hoa cùng nhau ăn cơm, chủ yếu là nói về chuyện vay tiền mua nhà.
“Tôi muốn một phần bò bít tết.” Cố Xán Xán đem thực đơn đưa cho Triệu Hoa, anh thích ăn cơm Tây, thỉnh thoảng Cố Xán Xán cũng đi chợ mua thịt bò bít tết về tự