Edit: KateChou
Hôm nay là ngày Cố Xán Xán thăng chức.
Cố Xán Xán nghĩ đến hôm nay hoa tươi, tiếng vỗ tay nhất định sẽ có, muốn làm tiêu thụ sao, phải biết nắm rõ tình hình, rất nhiều khách hàng đều là không cẩn thận vào trễ giờ quảng cáo, bị kích động tình cảm, mạc danh kì diệu mua hội viên.
Bắt đầu coi như thuận lợi, Lưu Lâm để cô thăng chức, nói với mọi người vài câu, đơn giản chỉ là diễn thuyết nhậm chức, nói chuyện hành trình mình đã trải qua.
Hôm nay cô cố ý mặc đồ chín chắn hơn, quần tây áo sơmi, thập phần giỏi giang, đứng trước mặt mọi người, Cố Xán Xán dồn khí đan điền, đem cảm giác khẩn trương đều bức ra, đang định mở miệng nói chuyện, lúc này cửa thủy tinh bỗng bị đẩy ra.
Triệu Hoa đang cầm một bó hoa hồng lớn, không coi ai ra gì, đơn độc quỳ gối trước mặt Hoàng Tiểu Phỉ.
Mọi người bây giờ mới hiểu được lí do vì sao Hoàng Tiểu Phỉ hôm nay mặc đồ như cô dâu, thì ra là chờ bạn trai đến cầu hôn, đây quả nhiên là muốn làm mất mặt một người, ai cũng đều biết bạn trai Hoàng Tiểu Phỉ là bạn trai trước của Cố Xán Xán, ngày Cố quản lí nhậm chức lại để cho bạn trai trước của cô đến cầu hôn với người khác, tấm tắc…
Các nhóm yên lặng không nhìn tới bộ dáng Cố quản lí, yên lặng ngồi tại chỗ, yên lặng bắt đầu vây xem…
Triệu Hoa này tác phong lẳng lơ, một tay đưa hoa, một tay đưa nhẫn kim cương, lớn tiếng hô, “Tiểu Phỉ, gả cho anh đi, có toàn bộ đồng nghiệp công ty em làm chứng, anh sẽ yêu em cả đời, không rời không…”
Anh thể hiện tình cảm chân thành, ngẩng đầu nhìn âu yếm, hy vọng cô đồng ý mình, cuối cùng một chữ “bỏ” còn chưa nói ra khỏi miệng, lại nhìn thấy một lão nông mặc quần áo màu giải phóng đứng trước mặt mình.
Dọa anh suýt nữa không cầm được nước tiểu…
Anh sao có thể hướng đến một người đàn ông lớn tuổi mà cầu hôn như vậy, anh điên rồi sao?
Cố Hữu Tài sắc mặt không tốt, lần đầu tiên gặp mặt Tiểu Triệu, liền cảm thấy người này tác phong như con gái, vai không thể gánh, tay không thể mang, đeo cái kính mắt, ánh mắt cũng không tốt.
“Tiểu Triệu, con nhìn nhầm người, con gái bác ở bên kia.” Cố Hữu Tài xấu hổ thay anh, thị lực này, có khả năng nhìn con rắn thành con giun mà bắt đi a.
Triệu Hoa ngây ngẩn cả người, nửa ngày mới nhận ra, lão nông trước mặt là cha bạn gái trước của mình Cố Xán Xán.
Nghĩ đến bộ dáng ông có thể một tay nâng nửa con heo, đang quỳ một gối, bị ông dọa biến thành quùy hai gối xuống đất.
“Quỳ bác làm gì a, quỳ con gái bác đó, Xán Xán lại đây.” Cố Hữu Tài vô cùng kích động gọi con mình.
Cố Xán Xán ngẩn ra, diễn thuyết nhậm chức của mình sắp bắt đầu đã bị tiện nhân Triệu Hoa cắt ngang, làm trò trước mặt mình thâm tình thổ lộ cầu hôn với Hoàng Tiểu Phỉ, sau đó là ba mình từ trên trời giáng xuống, nghe lời nói của ba cô, Cố Xán Xán phút chốc nước mắt đã tuôn ra.
“Ba!” Cố Xán Xán hô một câu liền nghẹn ngày nói không được nữa.
“Mọi người đều ngây ra làm gì, Tiểu Triệu, con tiếp tục a!”
Triệu Hoa quỳ hai chân, tay cầm nhẫn với hoa tươi, khóc không ra nước mắt, giờ phút này chỉ có thể dũng cảm nói, “Bác trai, bác che con!”
Hoàng Tiểu Phỉ vừa muốn làm rõ ràng, lão nông dân bỗng nhiên xuất hiện là ai, lại là ba của Cố Xán Xán, khó trách Triệu Hoa gặp một lần liền cùng Cố Xán Xán chia tay, thật sự là rất thô lỗ.
Cô đứng ra làm tức chết người không đền mạng, nũng nịu nói, “Bác à, bác hiểu lầm, anh Hoa đang cầu hôn với người ta, phiền bác tránh qua một bên đi.”
Cố Hữu Tài nhìn lại, trong văn phòng, cô gái này thân trên mặc một nửa, bả vai và ngực đều lộ ra, thật sự là không biết xấu hổ thẹn thùng gì, trừng mắt nhìn cô ta một lần, quay đầu nhìn lại Tiểu Triệu, hiển nhiên tâm trí Cố Hữu Tài cũng sẽ không lí giải được Tiểu Triệu vừa mới cùng con gái về nhà gặp mình lúc lễ năm mới, một tháng sau lại trước mặt cô gái khác cầu hôn, súc sinh cũng không làm như vậy, Tiểu Triệu này thoạt nhìn khuôn người dạng người, chẳng lẽ ngay cả súc sinh cũng không bằng sao?
“Anh Hoa, người ta đáp ứng anh, anh mau đứng lên đi.” Hoàng Tiểu Phỉ lách người qua Cố Hữu Tài, đưa tay nhận hoa và nhẫn.
Cố Hữu Tài nhìn một màn này, thật sự là bị chọc tức, nói cũng không nói nên lời, thùng nước cầm trên tay, không chút nghĩ ngợi liền đổ lên người Triệu Hoa từ trên xuống, Triệu Hoa chỉ cảm thấy một trận lạnh thấu tâm và mùi thối, theo dòng nước, còn có hai con cá lớn nện lên đầu anh, làm rơi kính mắt anh, khiến cho anh hết sức thảm hại.
Mà Cố Hữu Tài tay kia thì buông túi xách ra, bên trong là gà sống, cho nên túi không được buộc, ông buông lỏng tay, gà liền đi ra, giành được tự do, nó liền hùng dũng oai vệ hiên ngang toàn thân run lên một lần, vừa vặn gần với Hoàng Tiểu Phỉ nhất, ngay bên dưới lễ phục của cô.
Dọa Hoàng Tiểu Phỉ một trận thét chói tai, hoa tươi trong tay cầm không được, trực tiếp rơi trên mặt đất, rơi trúng con gà, đây chính là con gà ông nuôi hơn một năm, cố ý để cho con gái mình bồi bổ cơ thể, thập phần có sức sống, một cú đập của bó hoa liền bay lên ngay tại chỗ.
Gà là sẽ không bay nha, nhưng dưới tình thế cấp bách, bay lên một thước cũng có thể, con gà bị hoa rơi trúng, ra sức cất cánh, cái cánh lớn trực tiếp vỗ lên mặt Hoàng Tiểu Phỉ, đem đầu tóc được tỉ mỉ làm của cô rối loạn, trên mặt còn dính lại lông gà, dọa cô đánh rơi cả chiếc nhẫn trong tay.
Con gà liều mạng đập cánh cũng không lâu, bị nhẫn rơi trúng, liền bình thường lại, kéo theo một bãi phân gà, một chuỗi dính vào lễ phục tuyết trắng tinh xảo kia trên người Hoàng Tiểu Phỉ.
Kinh biến phát sinh trong nháy mắt.
Nhưng làm cho các nhóm trong công ty bị dọa sợ, nhìn con gà kia như nhìn người ngoài hành tinh xâm nhập.
Con gà đáp xuống mặt đất còn hùng dũng oai vệ kêu lên,