Ngày 19 tháng 9 năm 2013.
Sương mù.
Sở Cảnh sát huyện Đào Nguyên.
Sáng ngày hôm sau, tôi và Từ Đại Khánh tiến hành tìm hiểu sâu về những sự kiện tử vong ngoài ý muốn ở Hoa Viên Thịnh Thế.
Từ Đại Khánh là một người không tin vào mấy chuyện ma quỷ, cũng không công nhận giả thuyết chung cư có ma.
Tuy bản thân anh ta không tin, nhưng chẳng thể ngăn được người khác không tin, càng chẳng thể đập nát những tin đồn lan truyền trên mạng, điều đó khiến cho người đàn ông chính trực quật cường này cảm thấy bị quấy nhiễu.
Tôi nêu ra phân tích đa diện của mình về chuỗi vụ tai nạn ngoài ý muốn này: “Tuy không ra hiện trường, nhưng tôi đã nghiên cứu từng câu từng chữ trong hồ sơ về những sự kiện chế.t người này.
Vụ tai nạn lao động đầu tiên ở công trường, có thể nhận định là tai nạn ngoài ý muốn.
Vì thanh thép rơi từ độ cao mấy chục mét, lại có một vài công nhân đã chứng thực là thanh thép đó không may rơi xuống, mà thanh thép trong quá trình rơi nhận phải nhiều yếu tố ảnh hưởng, con người hiển nhiên không thể khống chế được điểm rơi, do đó vụ tai nạn này không tồn tại nhân tố con người.
“Đến vụ án treo cổ tự tử của Trương Tiểu Dũng, dưới bối cảnh không có nhân chứng và vật chứng, không thể đưa ra kết luận, đương nhiên cũng không thể lập án, chỉ có thể coi là một vụ tai nạn ngoài ý muốn để xử lý.
Nhưng cũng không loại trừ một khả năng, đó là có người nắm được và lợi dụng sở thích này của Trương Tiểu Dũng, lên kế hoạch quan sát hành tung của cậu ấy, đồng thời bám theo cậu ấy lên núi, trong lúc tinh thần Trương Tiểu Dũng trở nên mơ hồ đã siết ga trải giường trên cổ cậu ấy lại, dẫn đến tử vong.
Do dấu chân ở hiện trường đã bị phá hoại, mà vụ án lại xảy ra đã lâu, nên đây chỉ là một suy đoán, không có cách nào để chứng thực.
“Ở vụ án tử vong do ngạt thở của Vu Na, điểm nghi vấn lớn nhất là bên trong dạ dày của nạn nhân chứa đầy thức ăn chưa tiêu hóa, nếu dựa theo kết luận của báo cáo giám định th.i th.ể lần một, nạn nhân quả thực đã bị bãi nôn của mình bịt thở đến chế.t, thế thì dạ dày của nạn nhân phải rỗng mới đúng.
Đương nhiên, điểm nghi vấn này chưa thể cấu thành nên một bằng chứng cơ sở xá.c thực, hơn nữa bãi nôn của nạn nhân đã được dọn sạch sẽ.
Do đó, nếu dựa vào đây để lập án đồng thời triển khai điều tra, thì rõ ràng là quá miễn cưỡng, lại rất có thể sẽ tốn công vô ích.
“Sự việc thứ tư chính là vụ tai nạn giao thông của Kim Hâm vừa mới xảy ra, dựa vào miêu tả của Cường Vệ, đây rất giống một vụ tai nạn giao thông bình thường.
Đương nhiên, bên trong cũng có điểm nghi vấn rất lớn, tại sao Kim Hâm lại lao với vận tốc 140km/h vào chiếc xe container đang dừng ở làn dừng xe khẩn cấp? Cứ cho là mất phanh, chẳng nhẽ lại mất cả lái.
Nếu đúng như những gì Cường Vệ phân tích, đây giống một vụ tự sát hơn, nhưng mà, Kim Hâm có lý do gì để tự sát? Tại sao lại dùng cách kỳ quái này để tự sát? Những câu hỏi này đều phải đợi kết luận giám định sự cố của Đội cảnh sát giao thông đưa ra mới có thể tháo giải được.
“Tôi không tin vào giả thuyết chung cư có ma, càng không tin bốn sự kiện này do một thế lực siêu nhiên quấy phá.
Đương nhiên, trong một thị trấn chỉ có 10 vạn nhân khẩu như Đào Nguyên, trong vòng mấy tháng liên tiếp xảy ra vụ án chế.t người, lại đều liên quan đến Hoa Viên Thịnh Thế, sự trùng hợp với xá.c suất nhỏ này quả thật khiến người ta rất khó để tin.
Nếu coi chúng là những vụ tai nạn ngoài ý muốn rồi không quan tâm, đó lại càng là sự tắc trách của cảnh sát.
“Tôi cho rằng, cách xử lý tốt nhất hiện giờ là, trong lúc đợi kết luận giám định của cơ quan cảnh sát, chúng ta sẽ cho điều tra vòng ngoài về mối quan hệ xã hội của bốn nạn nhân, có thể từ đó mà tìm ra được động cơ gây án của hung thủ --- Tiền đề là nếu hung thủ tồn tại.”
Từ Đại Khánh gật đầu lia lịa: “Trùng với suy nghĩ của tôi.
Đây là vụ án khó nhằn nhất mà tôi từng gặp từ khi bước chân vào ngành cảnh sát, tuy nhiều điểm nghi vấn, song lại không thể lập án, lại không nhận được sự ủng hộ của cấp trên, thế là mất hết niềm tin vào việc phá án.” Người đàn ông oai phong như hùm, uy vũ như gió này thi thoảng nội tâm lại lộ ra sự yếu đuối, khiến người khác có chút xót xa.
Tôi muốn an ủi anh ta mấy câu, nhưng lại thấp cổ bé họng, có nói cũng như không, liền nuốt những lời ấy vào trong.
Ăn xong bữa trưa, tôi và Khả Hân quay trở về Sở thành phố mà lòng trĩu nặng.
- ------------------------------
Trở về Sở thành phố, báo cáo với Mã Chiêm Sơn về tình hình ở thị trấn Đào Nguyên, Mã Chiêm Sơn không nói gì, bảo tôi tổng hợp lại hồ sơ của vụ án.
Phùng Khả Hân cũng báo cáo lại cho Thẩm Thư.
Thẩm Thư rất hứng thú, gọi cho tôi hai lần để hỏi về tình tiết vụ án.
Cậu ta hỏi tôi có phải tận mắt chứng kiến nạn nhân của vụ tai nạn ô tô và chiếc xe bị hư hỏng hay không, tôi nói do lúc đó ở hiện trường có rất nhiều cảnh sát giao thông và lính cứu hỏa đang tất bật, nên đã không lại gần để xem.
Sau này tôi mới biết, Thẩm Thư rất quan tâm đến những sự kiện tử vong ngoài ý muốn ở Hoa Viên Thịnh Thế, nhất là vụ tai nạn giao thông của Kim Hâm, liên hệ lần lượt với Sở Cảnh sát huyện Đào Nguyên, Đại đội Cảnh sát