Tim cô lúc này như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực của mình, cô hồi hộp hỏi anh:
"Tại sao anh lại yêu tôi".
Đại Duệ mỉm cười xoa đầu rồi nói với cô:
"Vậy em có yêu anh không"?
Cô nhìn vào mắt Đại Duệ rồi ấp úng trả lời:
"Tôi cũng không biết nữa, cảm xúc của tôi loạn lắm".
Đại Duệ nhìn cô rồi nhẹ giọng hỏi:
"Em có thấy anh đẹp trai không".
Tuyết Y tỏ vẻ umê gật đầu, thấy vậy Đại Duệ nói tiếp:
"Vậy là em yêu anh rồi, nếu thấy anh đẹp trai là yêu anh rồi đấy".
Tuyết Y đỏ mặt ấp úng nói:
"Anh đừng có mà ảo tưởng".
Nghe xong Đại Duệ bước xuống giường rồi lại khóa trong cửa phòng bệnh rồi đẩy Tuyết Y ngã xuống giường, thân dưới của anh đè lên người của cô. Anh ghé sát vào tai cô:
"Vậy em xem thử cảm giác lúc này như thế nào".
Cô đẩy anh ra rồi nói:
"Cảm giác cái đầu anh chứ cảm giác, thân anh như vậy rồi lại đè lên mình tôi thì ngoài cảm giác như đá đè lên người thì chả có cái cảm giác gì hết".
Anh thở dài rồi nằm sang bên cạnh cô:
"Em đúng là phủ với anh mà".
Tuyết Y nhìn sang anh rồi nói:
"Nếu anh không biến thái thì tôi cũng đâu phải lúc nào cũng đề phòng anh như vậy chứ".
Đại Duệ chắp hai tay sau đầu rồi nhìn lên trần:
"Em đúng là một con người lạnh lùng, không hiểu lúc trước tại sao mà anh lại cưới em nhỉ"?.
Tuyết Y tức giận liền đánh vào người anh rồi bật dậy quát:
"Tôi cũng có bảo anh cưới tôi đâu là anh nằng nặc đòi kết hôn với tôi mà bây giờ anh lại làm như mình là người vô tội vậy không bằng".
Đại Duệ nghe xong liền nắm lấy tay cô làm cô ngã nằm xuống trên người anh:
"Em hung dữ với anh như vậy, em không thương anh nữa sao"?.
Tuyết Y nghĩ thầm trong lòng: "Anh ấy đang làm nũng với mình sao"?. Tuyết Y nằm trên người anh nghe rõ hết hơi thở của anh rồi đến từng nhịp đập của tim anh. Cô nhẹ nhàng đặt tay qua người anh rồi nói:
"Được rồi anh buông tôi ra đi rồi tôi sẽ không hung dữ với anh nữa".
Đại Duệ càng ôm chặt cô hơn:
"Anh không thả, em toàn gạt anh thôi".
Tuyết Y giọng nói dịu dàng bảo:
"Anh yên tâm đi lần này tôi không gạt anh đâu".
Đại Duệ từ từ buông tay ra Tuyết Y ngồi dậy sau đó lại nằm xuống kế bên anh, Đại Duệ lại quay sang ôm Tuyết Y:
"Tuyết Y này".
Tuyết Y thắc mắc hỏi anh:
"Có chuyện gì vậy".
Đại Duệ nhẹ giọng:
"Sao này em đừng xưng tôi với anh nữa".
Tuyết Y ngước lên hỏi anh:
"Tại sao lại không được xưng tôi".
Đại Duệ nằm thấp xuống ngang mặt của cô rồi nói:
"Vì anh cảm giác như vậy xa lạ lắm, dù thế nào chúng ta cũng là vợ chồng rồi em không cảm thấy như vậy sẽ rất xa cách sao"?.
Tuyết Y nhỏ giọng trả lời anh:
"Được rồi, coi như tôi cảm ơn