Nghe Đại Duệ nói xong bố của Tuyết Y xanh mặt run rẩy nhìn anh nói:
"Vương....vương tổng sao...sao anh lại ở đây"
"Nếu tôi không ở đây làm sao thấy được các người ức hiếp Tuyết Y như thế nào" Đại Duệ lạnh lùng đáp trả
Nói xong anh bế Tuyết Y ra khỏi Bạch gia, lúc này Bạch Hiểu cay cú nhưng chẳng thể làm gì vì cô sợ đắt tội đến Đại Duệ thì con đường diễn viên của cô sau này còn khó đi hơn. Trên xe anh luôn chăm sóc cho Tuyết Y từng chút một. Cô nhìn vào mắt Đại Duệ:
"Sao anh lúc nào cũng giúp đỡ tôi, từ khi mẹ tôi mất anh là người đầu tiên đối xử tốt với tôi như vậy" \*nói xong cô òa lên khóc\*.
Thấy cô đau lòng như vậy anh ôm lấy cô vào lòng, xoa nhẹ đầu cô:
"Kết hôn với anh nhé, từ nay sẽ chẳng còn ai dám bắt nạt em nữa"
Dựa trong lòng anh cô cảm thấy lồng ngực của anh vô cùng ấm áp, có trái tim của anh mà còn có tình thương và cả sự dịu dàng. Cái cảm giác người khác ôm mình vào lòng yếu đuối nhất khi đó bản thân Tuyết Y thấy nó ấm áp, nó dễ chịu và bình yên làm sao. Cô cảm giác con tim mình đã dần rung động với người đàn ông này, cô dần nhìn lên anh:
"Được" \*cô ngại ngùng đáp\*
Anh nghe được câu trả lời này của cô cảm giác như xung quanh anh toàn là màu hồng, như là mùa đông lạnh giá nhưng lại ấp áp trong tim, là khi khóe miệng chẳng thể nào ngừng cười được. Trên xe Tuyết Y lúc này đã dần ngủ thiếp đi trong lòng anh
Khi tới nơi anh bế cô vào phòng ngủ, hôn nhẹ lên trán cô xong rồi lại ngồi xuống bên giường ngắm nhìn cô. Anh thì thầm nói với cô:
"Có lẻ em không biết 3 năm trước lúc anh sụp đổ nhất, lúc anh mất tất cả nằm ở một xó chợ đang đói sắp ngất đi, thì có một cô gái bước tới với một nụ cười đẹp như thiên thần đã đến đưa chiếc bánh cho anh, an ủi anh. Lúc đấy anh cảm thấy có một cánh cửa mới mở ra, từ đó mà anh luôn cô gắng làm việc. Vào hôm sau ở khách sạn thì anh đã nhớ ra ánh mắt đó, nụ cười đó chẳng thể nào khác hơn. Cảm ơn em Tuyết Y, cảm ơn em vì đã tiếp thêm động lực cho anh, anh sẽ dành cả trái tim, cả cuộc đời này để yêu em. Dù có chuyện gì xảy ra thì anh vẫn ở phía sau che chở em cả cuộc đời"
\*\*\*
Sáng hôm sau cô bước xuống lầu thì đã thấy Đại Duệ ngồi trên bàn ăn, Đại Duệ thấy cô đi xuống liền gọi cô vào ngồi ăn:
"Dậy rồi à, ngồi xuống cùng ăn sáng đi" \*anh dịu dàng nói\*
Cô ngồi xuống bàn và bắt đầu ăn, chưa ăn được bao nhiêu thì anh nhìn cô nói:
"Ăn xong chúng ta đi đến cục dân chính"\*anh nói với vẻ mặt nghiêm túc\*.
Tuyết Y nghe xong liền bị nghẹn, cầm ly nước lên uống:
"Đến.....cục...cục dân chính để làm gì"
"Để đăng kí kết hôn" \*Đại Duệ thản nhiên nói\*
Nói xong anh đứng lên bước thẳng ra ngoài nhưng vẫn không quên quay lại nhìn cô nói thêm một câu:
"Tôi đợi em ở ngoài cổng".
Tuyết ăn xong bắt đầu lên phòng thay đồ, cô nghĩ thầm trong lòng "Tại sao hôm trước lại đồng ý kết hôn với anh ta, hôm trước mình bị ma nhập à".
Thay đồ xong cô chạy thẳng xuống, bước vào xe cảm thấy bầu không khí có chút ngượng cầm điện thoại lên lướt lướt Weibo