Khi đến cửa phòng khám con rắn nhỏ nhiệt liệt đề cử, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc mới nhớ ra vì sao cái tên này lại nghe quen như vậy.
Chủ nhân của chó chăn cừu gặp qua lúc trước cũng đã từng nhiệt liệt đề cử đến phòng khám này, nghe danh tiếng có vẻ rất được. Đáng tiếc lúc đó Dương Nghiễn không để một phòng khám nho nhỏ vào mắt, tùy tay ném danh thiếp không biết đi nơi nào, Phong Tiểu Tiểu chỉ liếc mắt một cái tự nhiên ấn tượng không sâu.
Em gái lễ tân ở tiền sảnh chợt nhìn thấy nhiều người đến như vậy có chút kinh ngạc, dù sao tuy rằng có không ít người mang thú cưng đến khám bệnh, nhưng nhiều người như vậy lại chỉ để đưa một con chó, hơn nữa lại là một con chó cỏ, thì thật sự là hiếm thấy. Không lẽ tin đồn về sự kiện chó cỏ bắt cướp ở quảng trường ảnh hưởng sâu sắc đến thế sao?!
Nói thầm trong bụng thế thôi, em gái lễ tân vẫn rất nhanh tươi cười đón chào: “Xin hỏi quí vị đến để làm đẹp cho thú cưng, chích ngừa hay là khám bệnh?”
Dù rằng nhìn thấy những người này ôm chó cỏ bộ dáng hấp hối thì hẳn đúng là đến xem bệnh. Nhưng cũng khó đảm bảo rằng không phải chó nhà người ta đang nghỉ trưa?! Hơn nữa vẫn phải đi theo trình tự, lại nói, đăng kí thu phí cũng cần điền chút thông tin.
“Khám bệnh.” Dương Nghiễn kiên nhẫn không tốt nhìn một vòng, phát hiện ngoại trừ em gái này thì không còn người nào khác, vì thế mở miệng: “Bác sĩ đâu?!”
Em gái lễ tân cười như trước: “Bác sĩ trực ban sẽ quay lại ngay, không bằng bây giờ tôi đưa các vị đi đăng kí?”
Dọc trên đường đi tình huống của chó cỏ không chuyển biến tốt nhưng cũng không đi theo chiều hướng xấu, điều này làm trong lòng Dương nghiễn cũng dịu hơn chút. Lại nói dù sao cũng đã đến đây, giờ muốn đổi đến phòng khám khác phỏng chừng càng tốn thời gian hơn, còn không thể cam đoan bác sĩ ở chỗ khác có khả năng chữa trị cho thú cưng nhà mình hay không. Vì thế tuy rằng không có mấy kiên nhẫn, Dương Nghiễn vẫn nhíu lông mày cùng em gái đi đăng kí.
Điền xong thông tin, giao tiền, vừa làm xong thủ tục, một người đàn ông mặc áo blouse trắng xách túi mua sắm đi vào, ngũ quan rất bình thường, quả thật không thấy được đẹp trai như thế nào trong miệng Bạch Xà.
Vừa thấy trong phòng khám nhiều người như vậy , còn có một con chó cỏ đã đặt trên giường, áo blouse trắng rất nhanh phản ứng lại: “Thú cưng các vị có chuyện gì?”
Nhìn đến vị bác sĩ này, Dương Nghiễn quay đầu lại đi thẳng vào vấn đề: “Trúng độc.”
“À, trúng độc…” áo blouse trắng bình tĩnh gật đầu, thuận tay đi đến ghế sô pha bên cạnh, chuẩn bị thả túi mua sắm xuống, sau đó đột nhiên sửng sốt: “Trúng độc?!”
Một con chó trúng độc?!
Nghĩ nghĩ áo blouse trắng có chút không xác định chần chờ hỏi: “Là ngộ độc thức ăn sao? Ăn nhầm socola?”
“Độc rắn!” Dương nghiễn không kiên nhẫn: “Các anh chỗ này có thể trị hay không? Không thể thì nói sớm, tôi nắm thời gian đến nơi khác.”
“Rắn…” Áo blouse trắng có chút không biết nói gì, một con chó cỏ trúng độc rắn trong thành phố hiện đại…Tình huống này thì cho dù hắn làm nhiều năm thú y cũng chưa từng gặp qua: “….Cá nhân tôi đề nghị các vị nên đưa đến bện viện chính qui, độc rắn thì trừ huyết thanh cũng chẳng còn cách nào khác.”
Phong Tiểu Tiểu sách một tiếng: “Anh xác định?!”
“…” Áo blouse trắng không biết nói gì, hắn cũng hiểu đề nghị của mình có chút hoang đường, đưa một con chó cỏ đến bệnh viện cũng đã là quấy rối, lại muốn lấy loại dược phẩm cao cấp như huyết thanh cho một con chó dùng…Phỏng chừng bọn họ sẽ trực tiếp bị bảo vệ đá ra ngoài.
Tiểu bạch xà giấu trong tay áo Dương Nghiễn lặng lẽ nói: “Phòng khám này thật sự rất lợi hại, khi chữa cái đuôi em không cẩn thận cắn phải một con thỏ, vậy mà cứu được luôn á.”
Dương Nghiễn nghe được nhướng mày, mắt nhắm lại mở, nhìn thẳng áo blouse trắng nửa phút, đến khi đối phương bị nhìn đến mất tự nhiên mới đột nhiên mở