Đường Cần ăn cơm cùng Khương Lễ, trong quá trình bị bắt nhồi nhét nghe đối phương lẩm nhẩm lải nhải, từ chuyện đạo lí vợ bạn không thể cướp đến nhân phẩm đạo đức con người lại tới hài hòa xã hội rồi kết thúc bằng hòa bình thế giới…Ban đầu Dường Cần còn chưa hiểu ra sao, sau mới phản ứng lại, ra là thằng này sợ mình đào góc tường nhà hắn.
Đường Cần suýt chút nữa một đầu đụng chết, buồn bực, mục tiêu của hắn là người đàn ông kia, thằng nhóc này nhìn bằng con mắt nào ra hắn có ý với con bé?!
Vì thế mà biểu hiện trung tâm, vì thế mà đua tay lên trời thề, vì thế mà khó khăn hao tâm tổn sức để đối phương tin sự trong sạch cùng kiên trinh và nhân cách của mình.
Rốt cuộc một bữa cơm khó nuốt có thể nuốt xong, sắc mặt Đường Cần khó coi như đau bao tử. Có lẽ do thấy thái độ của hắn không tệ, Khương Lễ tự giác bản thân đã giải quyết một cái tai họa ngầm đang cao hứng, đứng lên tỏ vẻ muốn đi mua đồ dùng cuộc sống cho người này, dù sao cũng ở nhờ trong nhà người ta, không thể cứ dựa toàn bộ vào người khác hết được?! Lại nói Khương Lễ cũng không muốn cô gái mình thích chăm lo cuộc sống cho một người đàn ông khác…Có một tên Dương Nghiễn vậy là quá đủ.
…
“Cậu Khương, kì thật tự tôi mua là được, thật sự.” Đường Cần bất đắc dĩ đẩy xe mua sắm, đi song song bên cạnh Khương Lễ dạo siêu thị. Trừ bỏ mua kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt, thau rửa mặt, người sau còn hướng quầy thực phẩm lượn một vòng, sau đó lấy túi khoai tây hoặc là miếng thịt heo ném vào trong xe, rất nhanh chất đầy mùi vị cuộc sống gia đình.
Nếu không phải là do giới tính hai người không đúng, thì nhìn qua đây rõ ràng là một đôi vợ chồng mới cưới ân ái ngọt ngào mua thức ăn hàng ngày…Cũng chính vì là giới tính hiện tại của hai người không đúng, cho nên Đường Cần cảm giác hết sức không được tự nhiên.
Phải biết, mấy em gái ngày nay đối với tình yêu đam mĩ là nhiệt tình nồng cháy đến cỡ nào.
“Không sao, chúng ta mua thêm thức ăn, vừa lúc tìm Tiểu Tiểu ăn cơm chiều.” Khương Lễ nửa chờ mong nửa luyến tiếc: “Mấy ngày sắp tới tôi không gặp được Tiểu Tiểu, để cậu ấy ở đây một mình thật đáng lo lắng…” Nói tới đây ánh mắt lại không tự giác bay tới chỗ Đường Cần, trần trụi tỏ vẻ rằng hắn là một trong số những lí do đáng lo lắng nhất…
“…” Đường Cần vuốt mặt đen, rất rối rắm hỏi: “Hay là tôi đi ở khách sạn vậy?”
Ánh mắt Khương Lễ sáng lên, lại rất nhanh ảm đạm xuống: “Như vậy thì không được tốt đâu, Tiểu Tiểu mà biết sẽ tức giận.”
“…Cậu yên tâm, tôi ở kia nhất định sẽ chỉ nói chuyện với anh Dương, cách Tiểu Tiểu nhà anh tuyệt không gần hơn 3 thước.”
Thật sự là đủ, trên đời này làm sao có thằng đàn ông như vậy được chứ?!
Đường Cần hiện tại chỉ hận thời gian không thể đảo ngược, trở lại khi ví tiền bị móc kia, đập cho thằng khốn móc túi đó một trận. Nếu như không phải bị mất ví tiền cùng di động, hắn phải lưu lạc đến nước này sao?! Vốn đang nghĩ ngoài ý muốn tiếp cận được mục tiêu là niềm vui bất ngờ, bây giờ mới phát hiện ra là tai họa. Làm xong việc nhất định lập tức chạy lấy người, đỡ phải tinh thần hỏng mất.
Khương Lễ đối với người thức thời như thế này cảm giác cực kì vui mừng: “Vậy là tốt rồi, tôi…Ai nha có tôm tươi, Tiểu Tiểu thích nhất là ăn tôm!”
Nhìn tiểu nam sinh kia vén tay áo nhắm quầy hải sản cùng tranh đoạt với một đám phụ nữ trung niên, Đường Cần rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vẻ mặt hỏng mất lấy di động ấn số điện thoại: “Này? Mày cái thằng khốn, trước gọi người mang cho tao ít đồ, tiền tao mất rồi…Cười cái mông, mẹ nó không ngờ đến có một ngày ông đây cũng bị trộm…Nhanh lên! Tao cần gấp bây giờ, thật sự chịu không nổi…”
Sau một lúc lâu, chờ khi Khương Lễ cảm thấy mĩ mãn ôm một túi tôm tươi trở lại, Đường Cần đã cúp điện thoại lại mang bộ dáng muốn sống muốn chết: “Mua xong rồi?” Nhìn tiềm lực của xe