Nắm đấm Diệp Huyền dừng cách cách mi tâm Diệp Kình chừng vài tấc!Diệp Kình kinh hãi nhìn Diệp Huyền, hắn thực sự đã đạt tới Khí Biến cảnh a, mặc dù ít khi chiến đấu ở ngoài, thế nhưng theo hắn biết, Diệp Huyền chỉ là một tên ngũ phẩm Bất Tức cảnh mà thôi, nhưng hiện tại, một hiệp này, hắn bại không còn gì để nói!Thực lực Diệp Huyền thực sự kinh khủng!Diệp Huyền đưa tay ra, sắc mặt Diệp Kình chợt biến, không dám dở trò, vội vàng lấy ra một cái bình ngọc đưa cho Diệp Huyền.Diệp Huyền mở bình ngọc, liếc mắt, bên trong chỉ có mười lăm viên Dưỡng Thần đan!Khẽ cau mày lại, Diệp Kình vội vàng nói:- Diệp Huyền, kỳ thực đan dược này rất trân quý, Thanh thành chúng ta cũng không có, trước giờ đều là nhập từ ngoài về, đây là số lưu lại của lần nhập trước!Diệp Huyền trầm mặc một hồi, cuối cùng thu bình ngọc, sau đó nói:- Ta vì gia tộc mà liều mạng nhiều năm như vậy, thu chút đan được này, không đủ a?Diệp Kình đưa mắt nhìn thoáng qua, không nói gì.Diệp Huyền cũng không nói, trực tiếp quay người rời đi, thế nhưng bên ngoài, Đại trưởng lão đang mang theo một đám trưởng lão vây lại!Chuyện Diệp Huyền nổi giận giết người, hiển nhiên đã đến tai đám Đại trưởng lão.Đại trưởng lão nhìn gắt gao:- Cháu ta mới nói ngươi hai câu, ngươi đã nổi sát tâm giết hắn?Diệp Huyền chậm rãi bước tới:- Cháu của ngươi, không không dạy được, ta tới dạy thay ngươi.Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm, Diệp Huyền cứ vậy nhìn Đại trưởng lão, mặt không biểu tình, thế nhưng sát ý trong mắt đã ẩn hiện.Lúc này, Đại trưởng lão đột nhiên gằn giọng:- Bắt giết hắn cho ta!Rất nhanh, đám thị vệ Diệp phủ lập tức vọt tới.Diệp Huyền khẽ nhếch mép cười, sau một khắc, mũi chân điểm nhẹ một cái, thân hình trực tiếp vọt ra ngoài, đám người còn chưa thấy rõ, một tên thị vệ Diệp phủ đã bị đánh bay ra mấy trượng!Diệp Huyền cũng không dừng lại, quay người liền đá sang một tên thị vệ đang vọt tới.Ầm!Tên thị vệ kia trực tiếp bị đá bay!Mà lúc này, Diệp Huyền đã vọt thẳng tới trước mặt Đại trưởng lão!Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức trở nên dữ tợn, bước nhẹ một bước, chưởng kình đã vỗ thẳng tới trước mặt Diệp Huyền!Diệp Huyền nắm tay phải thành quyền, một quyền oanh tới!Ầm!Quyền chưởng vừa tiếp xúc, Đại trưởng lão lập tức bị chấn lui!Đại trưởng lão kinh hãi nhìn Diệp Huyền:- Sao có thể, đan điền của ngươi đã nát, sao còn có thể có chiến lực như vậy!Diệp Huyền chậm rãi nhắm mắt lại:- Sao ngươi biết đan điền của ta đã nát!Đại trưởng lão nhìn tới gắt gao, không nói gì.Nhưng, Diệp Huyền lại đã hiểu!Khỏi phải nói, kẻ đánh lén hắn lúc trước, tuyệt đối là do đai trưởng lão phái đi!Nghĩ tới điểm này, sát ý trong mắt Diệp Huyền càng thêm dâng trào, đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:- Diệp Huyền, ngươi đi đi!Mọi người theo tiếng nhìn lại, người tới chính là Diệp Lang kia!Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Diệp Lang, không nói thêm bất cứ nửa lời, xoay người rời đi!Chúng quanh, đám thị vệ kia cũng không cản lại, chỉ nhìn về phía Diệp Lang.Đại trưởng lão có chút khó hiểu:- Diệp Lang, coi như ngươi có ước hẹn sinh tử với hắn, thế nhưng người mà hắn giết là đường huynh của ngươi, chuyện này…Diệp Lang cắt ngang lời Đại trưởng lão:- Yên tâm, hai ngày sau ta tất lấy đầu hắn xuống!Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm, sắc mặt tái xanh, không nói gì.Diệp Lang cười nói:- Ta biết hắn đáng chết, thế nhưng giờ còn chưa tới lúc. Hai ngày sau, ngươi thông cáo toàn bộ Thanh thành tới quan chiến, ta muốn đánh với hắn một trận, từ đó dương danh!Nghe vậy, Đại trưởng lão nhíu mày:- Có ý gì?Diệp Lang cười nói:- Ta muốn dẫn sự chú ý của những tông môn thế ngoại kia, chỉ có dương danh mới có thể làm được. Mà Diệp Huyền chính là bàn đạp thứ nhất của ta, đạp hắn, ta có thể dương danh ở Thanh thành này, từ đó mới có thể khiễn những tông môn thế ngoại kia chú ý!Sắc mặt Đại trưởng lão khẽ dãn:- Cũng đúng, những thế lực kia bình thường cao cao tại thượng, nếu không gây ra chút động tĩnh, sợ là khó mà dẫn được sự chú ý của bọn hắn.Diệp Lang gật đầu:- Đại trưởng lão yên tâm, hai ngày sau, ta