Quyền kiếm vừa chạm, tay trái Tần Dược nối tiếp tay phải bay ra ngoài, máu tươi điên cuồng chảy xuống!Cùng lúc đó, thân thể Tần Dược trực tiếp bị chấn bay ra ngoài mấy chục trượng.Diệp Huyền không tiếp tục xuất kiếm, bởi giờ khắc này, tay phải hắn đã xuất hiện từng vết rạn đỏ, máu tươi không ngừng trào ra. Không chỉ như thế, sau một kiếm vừa rồi, hắn cảm thấy khí huyết trong cơ thể như đang bài sơn đảo hải, cực kỳ khó chịu, thậm chí xuất hiện cả cảm giác tứ chi vô lực, tựa như sức lực toàn thân bị rút sạch!Cực kỳ khó chịu!Nơi xa, Tần Dược không thể tin được mà nhìn Diệp Huyền:- Kiếm mang… sao có thể… ngươi là Kiếm tu… không đúng, kiếm mang… ngươi là Đại kiếm tu… không đúng, ngươi mới đạt tới Khí Biến cảnh, căn bản không thể chém ra kiếm mang, càng không có khả năng trở thành Đại kiếm tu!Nếu có thể thành thục nắm giữ một chút cơ sở Kiếm đạo, liền có thể xưng là Kiếm tu, mà Kiếm tu, lại chia thành Kiếm tu bình thường cùng Đại kiếm tu. Nếu Kiếm tu có thể dùng kiếm chém ra kiếm khí cùng kiếm mang, như vậy cũng có nghĩa, tạo nghệ Kiếm đạo của người này đã đạt tới trình độ Đại kiếm tu, mà Đại kiếm tu, lại thuộc về loại tồn tại tương đối hiếm gặp. Cả Khương quốc hiện tại, cũng không có quá trăm vị Đại kiếm tu, mà phần lớn trong đó, đều đã ba bốn mươi tuổi trở lên, còn Diệp Huyền trước mắt này, cùng lắm mới chỉ mười tám tuổi!Tần Dược sao có thể không khiếp sợ?!Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Tần Dược:- Còn không mau cút đi?Tần Dược hơi ngẩn người, sau một khắc, lão quay người biến mất khỏi tầm mắt huynh muội Diệp Huyền!Tần Dược vừa chạy, Diệp Huyền lập tức co quắp ngã xuống, Diệp Linh liền kinh hãi, vội đỡ lấy Diệp Huyền, run giọng nói:- Ca, ca không sao chứ?Diệp Huyền miễn cưỡng ngồi xuống, nhìn vẻ mặt khẩn trương của Diệp Linh, cố gắng nở nụ cười:- Không, không sao, đừng lo lắng, ca nghỉ một chút là được!Nói xong, hắn liền chậm rãi nhắm hai mắt.…- Tiền bối?Diệp Huyền thầm hỏi.Nữ tử thần bí nói:- Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, Nhất Kiếm Định Sinh Tử này quá mạnh mẽ, thực lực ngươi hiện còn kém, căn bản không thể chịu được uy lực của nó, đối với ngươi mà nói, một kiếm này chẳng khác nào thương địch một ngàn mà tự tổn tám trăm. Sở dĩ ta truyền thụ kiếm này cho ngươi sớm như thế, chính là muốn ngươi hiểu một điều, Kiếm đạo, nhiều khi phải dựa vào ngộ, hoặc cũng là một loại thái độ, thái độ của ngươi thế nào, Kiếm đạo của ngươi sẽ là cái đó.Diệp Huyền trầm mặc.Ngộ? Thái độ?Sở dĩ vừa rồi hắn giải tỏa được Nhất Kiếm Định Sinh Tử, không phải vì khổ tu khổ luyện, mà vì trong nháy mắt đó, hắn chỉ muốn muội muội an toàn. Đây là suy nghĩ của hắn!Như nữ tử thần bí nói, Nhất Kiếm Định Sinh Tử này kỳ thực không tính là một loại kiếm kỹ, thực chất nói là lý niệm Kiếm đạo thì đúng hơn!Nữ tử thần bí lại nói:- Nhất Kiếm Định Sinh Tử hiện tại của ngươi, miễn cưỡng có thể tính là kiếm kỹ Huyền giai thượng phẩm, mà sở dĩ ngươi gặp phản phệ lớn như vậy, chính bởi ngươi còn chưa đạt tới Ngự Khí cảnh, không thể thực sự ngự khí, kiếm mang vừa rồi của ngươi, không phải do ngươi tự luyện ra được, mà là do kiếm kỹ này vốn quá mạnh mẽ, cho nên ngươi mới bị phản phệ. Chờ ngươi đưa muội muội ngươi tới Đế đô, ngươi phải nghĩ cách tì Linh kiếm mà thôn phệ, sớm ngày đột phá tới Ngự Khí cảnh!Diệp Huyền gật nhẹ:- Ta hiểu, khó trách sau khi ta sử dụng nó, sức lực trong cơ thể lại như bị rút sạch, cực kỳ không thoải mái! Có điều vẫn tốt, một kiếm chém đứt cả hai tay lão giả kia!Nói tới đây, khóe miệng hắn hơi nhếch lên!Lão giả kia, chính là cường giả Lăng Không cảnh!- Ngu xuẩn!Nữ tử thần bí đột nhiên lạnh lùng nói:- Cảnh giới của người kia rõ là vô cùng phù phiếm, nhưng cũng không phải người ngươi có thể đối kháng, sở dĩ ngươi đắc thủ, phân nửa là do hắn chủ quan, nếu hắn biết ngươi là Kiếm tu, sớm có phòng bị, ngươi cảm thấy một kiếm của ngươi có thể đoạn được hai tay của hắn sao?Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên ngưng trọng.Đúng vậy, nếu