Diệp Khổ còn chưa kịp phản ứng, Diệp Huyền đã lấn người lên, một quyền tiếp tục đánh tới phần bụng đối phương.Phốc!Diệp Khổ phun máu, thân người con lại bay ra. Vừa rơi xuống đất, Diệp Huyền đã đạp chân lên ngực hắn, Diệp Khổ gắt gao nhìn Diệp Huyền:- Không có khả năng, tại sao Băng Quyền của ngươi lại có uy lực lớn như thế, ngươi…Mặc dù hắn là nội vụ trưởng lão của Diệp phủ, chưởng quản nội vụ, thực lực cũng không quá cao, nhưng cũng đã đạt tới Khí Biến cảnh, mà một kích giao thủ vừa rồi, hắn lại vừa chạm đã thua!Diệp Huyền đưa tay tát lên mặt Diệp Khổ:- Lão cẩu ngươi ngày ngày an nhàn sung sướng ở Diệp phủ, Băng Quyền của ngươi mềm yếu vô lực như của đám con nít, lão tử cũng cảm thấy mất mặt thay ngươi!Diệp Khổ căm tức nhìn Diệp Huyền:- Ngươi dám đánh ta!Diệp Huyền lại tát thêm một cái:- Lão tử đánh ngươi thì sao!Hai mắt Diệp Khổ nháy mắt sưng phồng!- A a a a…Dị Diệp Huyền làm nhục ngay trước mắt nhiều người như thế, Diệp Khổ điên cuồng kêu gào:- Các ngươi còn chưa động thủ!Một bên, đám Lý Mộc có chút lương lự, động thủ, nếu đánh thắng được thì có lẽ bọn hắn sẽ động thủ, nhưng vấn đề là, bọn hắn đánh không lại a!- Càn rỡ!Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ truyền tới.Đám người theo tiếng nhìn lại, cách đó không xa, Đại trưởng lão vội vàng chạy tới, sau lưng Đại trưởng lão, còn có một đám trưởng lão cùng thị vệ Diệp phủ.Diệp Linh vội vàng đi tới bên cạnh Diệp Huyền, tay nhỏ kéo kéo góc áo Diệp Huyền, run giọng nói:- Ca, chạy đi, mau chạy đi…Diệp Huyền nắm lấy tay nhỏ run rẩy của Diệp Linh, ôn nhu nói:- Đừng sợ!Diệp Linh liền khóc:- Đúng, đúng là muội không tốt, ca… là muội liên lụy tới ca, ta, ta thật vô dụng… xin lỗi…Diệp Huyền mỉm cười:- Đừng sợ, trời có sập xuống, cũng có ca gánh lấy!Nói xong, hắn nhìn về phía Đại trưởng lão, hì hì cười một tiếng:- Đại trưởng lão, chúng ta giảng hòa đi! Ta nhận sai, việc này kết thúc ở đây, thế nào?Đại trưởng lão thở gấp:- Giảng hòa? Kết thúc? Diệp Huyền, có phải ngươi đang mơ mộng hão huyền không? Ngươi…Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đạp mạnh một cước, vị trí ngay giữa yết hầu Diệp Khổ.Răng rắc!Một tiếng xương gãy vang lên, Diệp Khổ kia trợn trừng hai mắt, trong mắt đầy vẻ không thể tin được. Rất nhanh, thần sắc trong mắt Diệp Khổ dần tiêu tán.Đám người cùng ngẩn người.Diệp Huyền nhìn về phía Đại trưởng lão:- Nếu không muốn hòa, vậy thì đơn đấu đi!Dưới ánh mắt vô số người, Diệp Huyền đi tới trước mặt Đại trưởng lão:- Đại trưởng lão, vãn bối ta khiêu chiến ngươi, ngươi sẽ không tới mức không dám nhận lời chứ?Giữa sân, yên tĩnh tới mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi.Khiêu chiến!Diệp Huyền khiêu chiến Đại trưởng lão!Toàn bộ đám người Diệp phủ đều sợ tới ngây người.Ở Diệp phủ này, thực lực mạnh nhất đương nhiên là vị tộc trưởng đang bế quan không ra kia, thứ hai chính là Hộ tộc trưởng lão Diệp Kình, mà Diệp Kình cũng không ở trong phủ. Mà thứ ba chính là Đại trưởng lão.Mà hiện tại, Diệp Huyền lại khiêu chiến Đại trưởng lão!Không biết tự lượng sức mình?Ít người cảm thấy Diệp Huyền không biết tự lượng sức mình, nhưng cũng có ít người cảm thấy, Diệp Huyền cũng không phải là không có lực đánh một trận.Diệp Huyền đã từng là thế tử được Diệp phủ dốc toàn lực bồi dưỡng, hơn nữa, hắn cũng không an nhàn lâu dài như Đại trưởng lão, mỗi ngày cơ bản đều liếm máu trên lưỡi đao, muốn chơi liều cùng huyết tính, Đại trưởng lão không có cửa.Trong mắt đám người Diệp phủ, mặc dù Diệp Huyền chỉ là Ngũ phẩm Bất Tức cảnh, thế nhưng nếu liều mạng, hắn vẫn sẽ có chút phần thắng!Trước mặt Diệp Huyền, Đại trưởng lão gắt gao nhìn lại, lão cũng không nghĩ tới, Diệp Huyền lại khiêu chiến lão!Nhận hay không nhận?Không nhận, chuyện này truyền đi, lão nhất định sẽ bị sỉ vả! Không chỉ như thế, uy vọng trong Diệp phủ cũng sẽ giảm theo, ngày sau sợ là sẽ có người không phục lão.Nhận?Nghĩ tới chiến lực của Diệp Huyền, lão lại có chút lưỡng lự. Mặc dù cảnh giới của lão cao hơn Diệp Huyền, thế nhưng đã nhiều năm không dùng tới, chỉ thỉnh thoảng luận bàn một chút, nhưng cũng chỉ tới điểm là dừng! Mà Diệp Huyền này thì