Đã từng trải qua thử thách tiên kiều.
Thiên Vân biết, muốn vượt qua nó vô cùng khó, nếu không đủ ba yếu tố, khí vận, thực lực cùng ý chí, muốn thành công là điều không thể.
Thiên Vân chẳng qua là trường hợp ngoại lệ, bởi vì chủ tu thân thể, lại thân mang tam đoạn đạo thụ, bởi vậy mới thoát được một kiếp.
Từ trước tới nay Thiên Vân luôn tin tưởng Cổ Hoặc Kim sẽ thành công, kẻ này khí vận khủng bố, thực lực cũng tuyệt cường, ý chí lực càng không cần phải nói.
Nếu ý chí hắn không cao, đã không chuyển thế đầu thai, tu luyện lại từ đầu.
Việc Cổ Hoặc Kim đạp vào tiên đạo đã là chắc như đinh đóng cột, Thiên Vân chỉ tò mò tên này dùng bao nhiêu thời gian xông qua tiên kiều và y cần phải bước ra bao nhiêu bước.
Thiên Vân không tin Cổ Hoặc Kim chỉ cần bước hai bước, dù sao tên này cũng từng là tiên nhân, không thể chiếu theo lẽ thường.
Đến Thiên Vân còn phải khổ sở đi ra bước thứ ba, kẻ này ít nhất cũng phải bước ra ba bước, thậm chí nhiều hơn.
Tất nhiên mọi thứ vẫn chỉ là dự đoán, có điều Thiên Vân cũng âm thầm chúc phúc Cổ Hoặc Kim sẽ thành công.
Trong số những khí vận chi tử Thiên Vân từng tiếp xúc, có lẽ chỉ một mình Cổ Hoặc Kim không mang ác ý với hắn, hắn cũng rất thưởng thức người bạn này.
Nửa ngày trôi qua, lúc này mây ngũ sắc bắt đầu tán đi, một dải cầu vồng bắc ngang hai bờ Nam, Bắc xuất hiện.
Thiên Vân nhìn thấy cảnh này, nhoẻn miệng cười.
Hắn cùng Cổ Hoặc Kim đang ở rất xa, bản thân lại mang trọng trách, không thể tới chúc mừng, chỉ có thể vì bằng hữu tu thành tiên đạo mà mỉm cười.
Đám tu sĩ xung quanh bắt đầu nghị luận sôi nổi, đa phần bàn luận Cổ Hoặc Kim sẽ gia nhập môn phái nào.
Thiên Vân không có để ý mấy vấn đề này, tiếp tục nhắm mắt tĩnh tọa.
Mấy ngày sau lục tục có tu sĩ tìm tới.
Tới nhanh nhất phải là Đại Chu tu tiên môn phái.
Đám người này dù sao cũng nằm cạnh Đại Việt, tìm tới nhanh nhất là chuyện đương nhiên.
Theo sau chính là Cổ Viêm quốc, Đại Hàn đế quốc, Hoa Trì đế quốc tới sau cùng.
Đám đệ tử của các quốc gia theo sau trưởng bối nhà mình, bắt đầu đánh giá những đệ tử quốc gia khác.
Thiên Vân cũng lẫn trong đám người Đại Việt, ngó nghiêng nhìn xung quanh.
Mấy ngày này Thiên Vân luôn cảm thấy trong lòng thấp thỏm, hắn phát giác bên trong đám đệ tử trẻ tuổi này, có không ít kẻ mang đại khí vận.
Áp lực lớn nhất phải kể tới Đại Chu tu tiên giả.
Trong hàng ngũ trẻ tuổi nước này, Thiên Vân để ý một vị nữ đệ tử, người này có 19, 20 tuổi gì đó, xinh đẹp không thua kém gì Vân Hà, mày liễu, mắt phượng, toàn thân đỏ như lửa, cách ăn mặc khiến người nhìn không khỏi xấu hổ.
Ngưng Hương cách ăn mặc đã làm Thiên Vân có loại khó thở, nàng này càng quá đáng hơn, váy áo xẻ ngang xẻ dọc, không biết có phải nàng thiếu tiền hay chăng, một bộ y phục lành lặn để mặc cũng không có.
Càng làm cho hắn khiếp sợ chính là, nàng này vậy mà thân mang khí vận, so sánh với Diệp Mặc chỉ hơn không kém, đối diện với nàng, Thiên Vân có cảm giác hít thở cũng khó khăn.
Nàng lúc này đang đứng tại trung tâm đám đệ tử trẻ tuổi, có loại cảm giác trung tâm của vũ trụ, thấy có người nhìn tới, nàng lập tức nhìn sang, vừa chạm mặt Thiên Vân, nàng lập tức ngẩn ra, thế mà đối với Thiên Vân nhoẻn miệng cười.
Thiên Vân không hiểu, có điều không dám thất lễ, gật đầu một cái coi như chào hỏi, lập tức tìm đối tượng tiếp theo.
"Người kia là ai?" Nữ tử váy áo không lành lặn nhỏ giọng hỏi một nữ đệ tử phía sau.
"Dương Thiên Vân, kẻ này từng đạp qua hai bước tiên kiều, có điều tư chất tu tiên cực kém, gần 5 năm thời gian còn chưa Phân Chi".
Nữ đệ tử phía sau nhìn về phía Thiên Vân, chi tiết báo lên.
— QUẢNG CÁO —
"Ồ! Hắn chính là người đã giết Đao Thánh a, không tệ, không tệ".
Nữ tử áo đỏ nghe vậy mỉm cười gật đầu, không hiểu nàng vì cái gì mà vui vẻ.
Người thứ hai khiến Thiên Vân lưu tâm là một tu tiên giả Cổ Viêm Quốc.
Kẻ này là một thiếu niên, tuổi tầm 15, nước da hơi đen, tướng mạo bình thường, chuẩn hạng người ném vào trong đám người liền mất dấu vết.
Nhìn từ bên ngoài, tu vi kẻ này rất thấp, chỉ vừa bước vào Phân Chi cảnh sơ kỳ không lâu.
Có điều kẻ này khí vận cũng không sai, ẩn ẩn nhỉnh hơn Kiếm Vô Ngân một chút.
Thấy Thiên Vân quay sang nhìn mình, thiếu niên lập tức làm ra phản ứng, ánh mắt y như một thanh kiếm, sắc bén cực kỳ.
Thiên Vân trong lòng cả kinh, có điều không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ, chắp tay cười một cái.
Mặc kệ Thiên Vân tươi cười ôn hòa, tên thiếu niên chỉ hừ lạnh một cái, quay đầu đi, khóe miệng còn hiện lên vẻ khinh miệt.
Thiên Vân bị người khinh thường, cũng không tỏ vẻ khó chịu, đối với hắn ngươi càng khinh thường, càng chủ quan sẽ càng có lợi cho hắn.
"Vân huynh! Thế nào? Nhìn ra được gì không?" Trương Hạo Nhiên bất ngờ đi tới bên cạnh Thiên Vân, cười hỏi.
"Nhìn ra được gì là sao?" Thiên Vân có chút không hiểu hỏi.
Trương Hạo Nhiên hất cái cằm về phía nữ tử ăn mặc thiếu vải bên phía Đại Chu, truyền âm nói.
"Nàng tên Tố Ngưng, là thánh nữ của Thiên Quỳnh Cung, tuổi vừa 19, tu vi Trúc Cơ Kỳ viên mãn.
Nghe nói nàng này 15 tuổi mới bắt đầu tu hành, bốn năm thời gian từ Luyện Khí sơ kỳ bước vào Trúc Cơ kỳ viên mãn, tư chất có thể dùng hai từ yêu nghiệt để hình dung.
"Bốn năm Trúc Cơ viên mãn..." Thiên Vân lắp bắp, có chút không dám tin.
Trương Hạo Nhiên gật đầu, cũng không giải thích cái gì.
Tuy Thiên Vân đã biết nàng này là khí vận chi tử, có điều tốc độ tu luyện bực này, cũng quá biến thái rồi.
Lại liên tưởng tới việc khí vận của nàng còn mạnh hơn Diệp Mặc, Thiên Vân chỉ thấy toàn thân phát lạnh.
"Ngọc Hư Cung thủ tịch đại đệ tử La Hành.
Người ngày tuổi vừa 20, tu vi Phân Chi cảnh viên mãn, nửa bước Phong Thân.
Nghe nói người này đã từng dưới sự đuổi giết của một tu sĩ Kim Đan kỳ thoát thân, thực lực vô cùng khủng bố".
Trương Hạo Nhiên lại lần nữa hất cằm nhìn về một gã tu sĩ của Hoa Trì đế quốc.
Gã tu sĩ này là một thanh niên, nhìn mặt chưa tới 20, tuấn lãng nhẹ nhàng, có điều tu vi sâu như biển.
Thiên Vân vốn chỉ chú ý tới đám người thân mang khí vận, nghe Trương Hạo Nhiên giới thiệu mới giật mình nhìn sang, vừa nhìn tới gã thanh niên, đồng tử Thiên Vân lập tức co lại, lông tóc dựng ngược, thầm hô.
"Mạnh quá"
— QUẢNG CÁO —
Không thể không nói, tình báo của Trương Hạo Nhiên cũng đủ rộng, hắn liền mạch chỉ ra hơn 10 vị thiên kiêu, người nào trên thân cũng có không ít cố sự.
Thiên Vân cho dù một bụng đầy nghi vấn, có điều không hỏi quá sâu, tránh việc Trương Hạo Nhiên không muốn trả lời, cả hai lâm vào lúng túng.
Cứ như thế ba ngày thời gian rất nhanh trôi qua, các môn các phái đã tề tựu đông đủ, mấy vị trưởng lão bắt đầu nghị luận phương án mở ra trận pháp.
Kì thực việc phá mở trận pháp các môn các phái đã làm rất nhiều lần, cũng không quá xa lạ, chẳng qua trận pháp bảo vệ ngày một dày, bọn họ vẫn cần phải tính toán không ít.
Các vị trưởng