Hiện tại, Tố Ngưng hai mắt nhắm chặt, nép vào ngực Thiên Vân ngủ say, cánh tay nàng ôm hắn thật chặt, hai má đỏ bừng, hai ngọn núi cao không ngừng phập phồng, hiển nhiên vẫn chưa thể từ trong cơn say tình tỉnh lại.
Thiên Vân vớt đủ thứ tốt từ việc song tu, cũng không có bài xích gì nữa.
Việc hắn đã làm, hắn không thể chối cãi, chỉ cần nàng đồng ý, hắn có thể cho nàng một cái danh phận.
Nghịch tu hay Thuận tu cũng chẳng quan trọng, hai người chỉ là tu sĩ cấp thấp, tính không được cái gì chuyện tày đình.
Sắp tới tu chân giới sẽ gặp đại kiếp, hắn tin các quốc gia sẽ đoàn kết, chuyện của cả hai sẽ không có vấn đề.
Cho dù gặp phản đối, chỉ cần Thiên Vân đột phá Phân Chi cảnh, với kinh nghiệm trải qua cả tỷ lần đột phá thất bại, hắn có tự tin thẳng tiến Sinh Hoa trong vòng trăm năm.
Chỉ cần hắn đạp vào Sinh Hoa, đừng nói tu sĩ cùng cấp, Tứ Tiết hay Hoá Thần hắn cũng dám giết, trong bàn cờ hắn vượt cấp giết người không phải ít.
Nghiêng đầu nhìn chăm chú Tố Ngưng một chút, Thiên Vân thần sắc khẽ động.
Hắn giơ tay lẩm nhẩm tính toán, sắc mặt không khỏi ngẩn ngơ.
Hắn tính được, bản thân vậy mà xuất hiện khí vận, tuy rằng không cao, thế nhưng không phải trống rỗng như trước.
Lại nhìn về Tố Ngưng, hắn thấy được bản thân và nàng xuất hiện một sợi dây liên kết.
Sợi dây này không lớn, màu đỏ như son, chính sợi dây này đã cung cấp cho hắn khí vận.
Thiên Vân hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, muốn hỏi Tố Ngưng một chút, có điều nàng đang ngủ say, hắn không muốn đánh thức nàng, đành phải buông tha.
Tâm thần chìm vào thức hải, muốn lật mở kí ức Kiếm Vô Ngân nhìn một chút.
Kí ức Kiếm Vô Ngân không có gì nhiều, chủ yếu là chuyện xảy ra hơn hai năm trở lại.
Kẻ đoạt xá Kiếm Vô Ngân là một tên quỷ nghèo, học hành kém cỏi, lại thích đua đòi, thường xuyên bị bạn gái đá đít.
Sau khi cha mẹ chết, không biết bấu víu vào ai, cuối cùng nghĩ quẩn nhảy sông tự tử.
Tâm nguyện cuối cuộc đời của y thế mà không phải tạ lỗi cha mẹ, mà là tìm một cái tốt lão bà.
Đúng lúc hắn tưởng mình chết rồi, lại được hệ thống dung hợp, từ đó bắt đầu con đường nghịch tập.
Kể cũng lạ, Thiên Vân nhận ra, đa số túc chủ không bị bạn gái đá, cũng là bị người coi thường, cuối cùng hận đời bị xe tông, không thì cùng nhìn màn hình máy tính bị điện giật.
Hắn chẳng thể nào hiểu nổi, đám khí vận chi tử loại này có cái gì tốt? Tiến hành dung hợp, để rồi mình có còn là mình nữa hay không? Kẻ thì trang bức tăng thực lực, kẻ thì chẳng khác con ngựa giống, nơi nào cũng muốn gieo hoạ.
Thiên Vân gặp rất nhiều kiểu khí vận chi tử, có nhiều kẻ khiến hắn kính nể, chẳng hạn như Kiếm Thánh, Cổ Hoặc Kim.
Thế nhưng những kẻ giống Kiếm Vô Ngân hắn chỉ thấy một trận ác hàn, buồn nôn không thôi.
Lại nhìn vào kí ức hai năm Kiếm Vô Ngân tiến vào thế giới này.
Thiên Vân phát hiện, kẻ này vậy mà đã lăn ga giường với năm nữ đệ tử.
Trong đó đệ tử ngoại môn ba vị, đệ tử nội môn hai vị.
Thiên Vân xem tới những mảnh kí ức này, càng là không có lời gì để nói.
Mấy vị nữ đệ tử này đúng là xinh đẹp cực kỳ, bình thường nếu có yêu cầu tìm đối tượng, đáng ra tiêu chuẩn phải rất cao mới đúng, đằng này sau khi gặp Kiếm Vô Ngân, trí thông minh lại giảm sâu tới mức không tưởng.
Kiếm Vô Ngân chỉ dùng đôi câu vài lời, cùng lắm là đấu pháp đánh cược liền xong.
Bị hắn lăn ga giường còn chưa tính, đáng giận hơn các nàng còn một mực yêu hắn, mặc kệ hắn có bao nhiêu nữ nhân cũng không quản.
Thiên Vân thật không có gì để nói nữa, lại tiếp tục xem chuyến hành trình tiến vào Dược Vương Động này.
Chỉ thấy Kiếm Vô Ngân một đường thuận buồm xuôi gió, tuy gặp một ít trắc trở, có điều cũng rất nhẹ nhàng vượt qua.
Càng khiến hắn không có gì để nói chính là, tên này vậy mà ngộ nhập một tòa động phủ, nghi rằng của chủ nhân nơi này, thậm chí thu được truyền thừa.
Tuy chủ nhân nơi này đã chết quá lâu, so sánh với ông lão áo gai căn bản chỉ là tôm tép.
Thế nhưng chỉ cần nhẹ nhõm liền đạt được truyền thừa, ai lại không muốn? Nếu cho Thiên Vân chọn, hắn thà đạt một ít truyền thừa chứ quyết không đạp vào bàn cờ.
— QUẢNG CÁO —
Lại xem một chút, lúc này hắn mới hiểu được nguyên do vì sao hắn cùng Tố Ngưng lại không kiểm soát được mình.
Chuyện nói đi nói lại cũng do hệ thống mà ra.
Cái hệ thống "Truy Mĩ" này không chỉ có tác dụng giúp túc chủ mạnh lên, giúp túc chủ truy mĩ nữ, nó còn giúp túc chủ nhìn thấy khí vận của một người, thâm chí loại khí vận người đó có là gì.
Hệ thống đã điều tra Tố Ngưng, biết nàng mang đại vận khí, nếu có thể đoạt nàng vào tay, không chỉ giúp Kiếm Vô Ngân đột phá Phong Thân, thậm chí giúp hắn tăng cao khí vận.
Cũng bởi vì hệ thống đưa đề nghị, Kiếm Vô Ngân mới không từ thủ đoạn hòng lấy lòng Tố Ngưng.
Kiếm Vô Ngân có ý với Tố Ngưng, chỉ có điều nàng lại không vừa mắt hắn, luôn luôn tỏ ra đề phòng.
Bởi vì cùng nhau trải qua vài lần sinh tử đại chiến, Tố Ngưng mới không quá đề phòng Kiếm Vô Ngân nữa.
Thế nhưng nàng làm sao biết, kẻ này bởi vì muốn đoạt nàng vào tay, đã cất công tạo ra một màn kịch đây này.
Thiên Vân thấy rõ, Kiếm Vô Ngân đổi từ hệ thống thương thành một loại dược dịch có tên "Mê Tình Ngọc Lộ".
Loại dược dịch này có tác dụng thôi tình, thúc đẩy bản năng sinh dục của tu sĩ, dược tính cực mạnh, đừng nói Phân Chi cảnh, ngay cả Phong Thân cảnh nếu hít phải mùi hương của nó cũng đừng mong giữ nổi mình.
Tên này nhân lúc Tố Ngưng đang phân chia dược thảo, liền đổ bình Mê Tình Ngọc Lộ xuống đất.
Dược dịch này ngay cả Phong Thân cảnh tu sĩ cũng không giữ nổi mình, Tố Ngưng cho dù mạnh cũng không thể chống lại.
Lúc đầu Tố Ngưng ngửi được mùi lạ, lại chỉ nghĩ rằng đây là mùi hương của một loại dược thảo nào đó, đến khi nàng bị mê đi vẫn không biết mình bị tính toán.
Nếu không phải Thiên Vân đến kịp, chỉ sợ nàng đã bị Kiếm Vô Ngân làm hại.
Lại nói, tên Kiếm Vô Ngân này còn mất công đổi một viên Quy Tâm đan, hòng khiến Tố Ngưng một lòng với hắn, sẽ không bởi vì hắn có nhiều nữ