Vạn Tướng Pháp Điển, lúc ban đầu Thiên Vân luyện chỉ mong vớt món lợi nhỏ, muốn luyện tới viên mãn vớt chỗ tốt.
Nào ngờ sau khi viên mãn hắn đã vô địch, không phải trong tu tiên giới vô địch, mà là ở cảnh giới võ giả, hắn tìm không thấy đối thủ.
Thời điểm đó những kẻ có thế đấu với hắn, đa số đều là Hoá Cảnh cường giả, mà hoá cảnh cường giả đã không vận dụng nội lực, mà là linh lực.
Tuy không thể dùng nó nhìn dòng chảy linh lực một người, có điều nó lại là môi giới giúp các loại công pháp của hắn vận hành trơn tru hơn.
Cũng vì có Vạn Tướng Pháp Điển, Thiên Vân mới dám nảy sinh ý tưởng điên rồ, cùng lúc vận hành hai môn công pháp Bách Luyện Bảo Thể và Hạ Thi Phệ Linh Kinh.
Tuy bên trong bàn cở Thiên Vân đã làm thử nhiều lần, có điều trở về thực tại, hắn thật không dám quá mức lỗ mãng.
Tâm thần hắn kéo căng, cẩn thận từng li từng tí.
Hiện tại thần hồn của hắn rất mạnh, việc cùng lúc suy nghĩ nhiều việc cũng không khó, có điều không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Kinh mạch Thiên Vân vốn rộng lớn vô cùng, việc cùng lúc vận chuyển hai môn công pháp cũng hưởng lợi không ít.
Hiện tại nhìn vào kinh mạch Thiên Vân có thể thấy, ba loại linh lực cùng lúc vận hành.
Ngoài cùng bên trái là màu lam, ở giữa là màu trắng, bên phải có màu vàng.
Linh lực Vạn Tướng Pháp Điển, vốn có thể dung hợp với bất kỳ loại linh lực nào, dùng nó tạo ra vách ngăn, sẽ đảm bảo hai môn công pháp khác không trộn lẫn, dẫn tới tẩu hoả nhập ma, hay xảy ra xung đột bạo thể mà chết.
Cứ như thế vòng đi vòng lại hơn mười cái chu thiên, lúc này gốc đạo thụ màu lam bắt đầu phát sinh dị biến.
Chỉ thấy vô số sợi linh căn mọc trên cành cây to bắt đầu di chuyển, chúng thẳng hướng gốc đạo thụ màu vàng mà đi, dùng tốc độ nhanh nhất đâm vào 12 đoạn thân cây.
Thiên Vân đã có chuẩn bị từ trước, cố gắng thủ vững tâm thần, tiếp tục vận chuyển công pháp.
Bị vô số linh căn đâm vào, gốc đạo thụ màu lam vàng tức run lên, một lớp dịch lỏng bắt đầu chảy xuôi.
Ở ngoài thân thể, Thiên Vân thống khổ không thôi, cái trán mồ hôi vã ra như tắm, sắc mặt vặn vẹo không ngừng, thế nhưng hắn vẫn không phát ra dù chỉ một tiếng rên.
— QUẢNG CÁO —
Lớp dịch lỏng chảy ra từ gốc đạo thụ màu vàng, bắt đầu bao lấy đám linh căn, muốn biến chúng trở thành một bộ phận của mình.
Có điều Thiên Vân không thể làm như vậy, nếu để chúng hoà làm một, hậu quả sẽ rất tàn khốc.
Ở trong bàn cờ tuy gốc đạo thụ màu lam không tồn tại, thế nhưng Bách Luyện Bảo Thể tồn tại.
Thiên Vân hiểu được, nếu để hai loại lực lượng này cùng tồn tại trong một thân cây, chúng sẽ cắn nuốt, sẽ tự hủy chính mình.
Thiên Văn tin tưởng, sẽ có lúc hai gốc đạo thụ này tìm được phương pháp hoà hợp, thế nhưng hiện tại chưa được, nếu hắn dám có suy nghĩ ấy lúc này, vậy chờ đợi hắn chính là tử vong.
Thiên Vân muốn dùng đám linh căn mang hơi thở Phân Chi này làm vật kích thích, không muốn dùng nó để tự hủy chính mình.
Vô số sợi linh căn lập tức thoát ly gốc đạo thụ màu vàng, đợi cho đám nhựa cây kia chữa trị vết thương, lại lần nữa đâm vào.
Thiên Vân lại lần nữa đổ mồ hôi, cả người hắn lúc này đã ướt sũng, đau đớn không thể tả.
Bên ngoài động phủ, thiên địa linh khí bắt đầu kịch liệt quay cuồng, tựa như bị thứ gì đó dẫn động, thẳng hướng động phủ Thiên Vân lần nữa chui vào.
Lý Hạo còn đang nhập định, lúc này kinh ngạc mở mắt, thân hình chớp một cái đã đi tới trước cửa dộng phủ Thiên Vân.
Y muốn gọi đệ tử ra hỏi han một chút, nhưng lại sợ Thiên Vân đang luyện công có người quấy rầy, dẫn tới tẩu hoả nhập ma, đành ngồi xuống thủ hộ.
"Tên tiểu tử này đáng ra phải đột phá Phân Chi rồi mới phải, tại sao giờ này vẫn phát sinh dị tượng? Lẽ nào hắn cảm ngộ ra thuật pháp nào đó vô cùng nghịch thiên?" Lý Hạo vừa lo lắng, lại vừa chờ mong, lẩm bẩm một mình.
— QUẢNG CÁO —
Bị vô số linh căn đâm