Nói ra chuyện này, trong lòng Nghiêm Trình Thành cũng thấy lưỡng lự.
Nhưng anh ấy hiểu Cung Dịch, trong lòng anh ấy cũng biết rõ Cung Dịch muốn Cố Kiều Niệm, anh ấy hiểu tất cả mọi thứ về anh.
Tốt hay xấu.
Anh ấy đều sẵn lòng nói cho cô biết.
Vậy nên, sau khi hơi lưỡng lự, Nghiêm Trình Thành vẫn nói với Cố Kiều Niệm.
“Cha nuôi?” Lồng ngực Cố Kiều Niệm đột nhiên thắt lại, kinh ngạc hỏi lại.
“Trước khi quay về nhà họ Cung, ông ấy người chăm sóc cũng là giáo viên dạy vỡ lòng của Cung Dịch.” Nghiêm Trình Thành dừng lại một chút: “Sau khi Cung Dịch đến nhà họ Cung, cậu ấy không đoạn tuyệt quan hệ với ông ấy, người nhà họ Cung bắt đầu cảm thấy vì ông ấy mà Cung Dịch không nghe theo sự kiểm soát của họ...!Ngày 31 tháng 5 của bốn năm trước, vốn dĩ Cung Dịch và ông ấy đã hẹn gặp nhau ở khách sạn Royal View, vì một vài chuyện mà Cung Dịch lỡ hẹn, đến sáng ngày hôm sau, khi cậu ấy tới khách sạn…”
Nghiêm Trình Thành thở dài một hơi đầy nặng nề.
“Ông Mạc đã cắt cổ tay trong bồn tắm rồi.”
Cố Kiều Niệm giật mình sững sờ.
“Cung Dịch luôn luôn che giấu cảm xúc của mình, nhưng lần đó...!cậu ấy đáng thương lắm...!Luôn miệng nói là nhẽ ra cậu ấy nên đến gặp ông Mạc đúng giờ, nếu đúng giờ thì ông ấy sẽ không chết.”
Cố Kiều Niệm nghe xong không có cách nào tưởng tượng được, Cung Dịch lúc mười bốn mười lăm tuổi đã phải sụp đổ đến thế nào mới có thể nói ra câu nói đó.
Trái tim cô vỡ vụn.
“Có lẽ chuyện này có liên quan đến nhà họ Cung, Cung Dịch nói người nhà họ Cung bức chết ông Mạc, sau chuyện này cậu ấy trở mặt hoàn toàn với họ luôn.” Nghiêm Trình Thành tiếp tục nói.
“Tôi biết rồi.” Cố Kiều Niệm đáp lời.
“Kiều Kiều, có phải bên Cung Tư Dương tìm cô, lấy chuyện này ra để nói huyên thuyên về Cung Dịch không?” Nghiêm Trình Thành hỏi.
Nếu không tại sao đang yên đang lành Cố Kiều Niệm lại hỏi tới chuyện này?
“Ở ngoài Cung Tư Dương thường lôi chuyện này ra để nói Cung Dịch à?” Trong chớp mắt, sắc mặt của Cố Kiều Niệm lạnh hẳn đi.
“Thì giữa nhà giàu với nhau mà, cô cũng biết đấy, bên trong vẻ đẹp đẽ hào nhoáng của giới nhà giàu, họ rất xem trọng tầng lớp địa vị.
Ông Mạc...!ông Mạc chỉ là một người sống trong khu ổ chuột, cũng chỉ như là một người lang thang không ai biết đến mà thôi.
Trong mắt bọn họ, ông ấy chính là kẻ ăn mày giống một con chuột bên đường không đáng để nhắc đến.
Mà Cung Dịch lại trở mặt với nhà họ Cung chỉ vì một con chuột bên đường, còn khiến cho cả nhà Cung Tư Dương tổn thất khối tài sản hàng chục tỷ, trong mắt những người bề trên ấy, Cung Dịch chính là một tên điên không thể khuyên răn bằng lời.”
Cố Kiều Niệm chầm chậm siết tay lại thành nắm đấm.
Cung Tư Dương, đúng không?
Cô nhớ kỹ rồi.
“Tổng giám đốc Nghiêm, anh đừng nói chuyện này với Cung Dịch đấy.” Cố Kiều Niệm nói.
“Hả?” Nghiêm Trình Thành hơi do dự: “Kiều Kiều, không vấn đề gì, Cung Dịch sẽ không để ý việc cô biết những chuyện này đâu.”
“Tôi biết rồi.” Cố Kiều Niệm dịu dàng đáp lại: “Sau này tôi sẽ tự nói với cậu ấy.”
“Vậy cũng được.” Nghiêm Trình Thành đáp lời: “Hôm nay cô phải đi thảm đỏ à? Mau đi đi, tôi đã sẵn sàng để xem buổi livestream tuyệt vời này rồi! Cố lên nhé Kiều Kiều!”
“Ừm.”
Cố Kiều Niệm mỉm cười trả lời, rồi cúp điện thoại.
Sau khi tắt điện thoại, cô trầm mặc một lúc lại thở dài một hơi nặng nề.
Khách sạn Royal View.
Cô nhìn xung quanh, nơi đây chẳng phải là khách sạn Royal View hay sao?
Cố Kiều Niệm bước ra khỏi phòng.
Chu Chu thấy sắc mặt cô không tốt, lo lắng kéo cô ngồi xuống: “Sao thế? Gọi điện cho ai à?”
Cố Kiều Niệm nhìn Chu Chu: “Sếp Chu, nghĩ cách giúp chị hỏi chuyện này.”
“Chị nói đi.”
Cố Kiều Niệm cắn cắn môi, sau đó nói: “Giúp chị hỏi xem, vào ngày 31 tháng 5 bốn năm về trước, có phải có một người qua đời trong phòng 4503 của khách sạn Royal View hay không.”
“Được!”
Chu Chu nghe xong, ngay lập tức biểu cảm trên mặt trở nên nghiêm túc hơn một chút, cô ấy cũng không truy hỏi Cố Kiều Niệm là ai đã qua đời ở đây.
Lúc này bên Tiểu Cổ cũng chuẩn bị xong tất cả mọi thứ.
Sau đó trong phòng đã trở nên bận rộn hẳn nhưng trong lòng Cố Kiều Niệm như quặn thắt lại.
Rốt cuộc anh còn trải qua những gì, những đau khổ nào mà cô không biết?
Đang nghĩ điện thoại bỗng nhiên vang lên.
Là tin nhắn của Cung Dịch gửi đến.
Bữa sáng của anh.
Cố Kiều Niệm nhìn nhìn, hốc mắt hơi ấm lên.
Sau đó, trong lúc Tiểu Cổ kéo