Cung Dịch là thuốc, con sâu độc và chất độc.
Là nơi hội tụ mọi vẻ đẹp trên đời, cũng là nơi ngưng tụ của mọi cám dỗ chết người.
Cố Kiều Niệm ngọt như đường muốn ngừng mà không được.
Ánh mắt đầu tiên của cô khi nhìn thấy anh, cảm thấy anh đẹp hơn tất cả các thiếu niên khác.
Trong đầu bắt đầu mơ tưởng.
Muốn đặt anh lên giường.
Làm cho dáng vẻ của anh giống như hoa lê dính hạt mưa phải khóc xin tha thứ.
Ở trên.
Trong tập 78 không biết có bao nhiêu phần "Bí mật lối thoát hiểm nơi hậu trường".
Trong mắt các fan CP, Cung Dịch là một người mới của năm nay, Cố Kiều Niệm là người hướng dẫn của năm trước, nên Cố Kiều Niệm dựa vào sức mạnh của mình đã cưỡng bức, dụ dỗ và bắt nạt Cung Dịch.
Rất nhiều fan CP, ngay cả những fan hiện nay đang gặp tình trạng bất lợi cũng thích đọc loại này.
Thật trùng hợp.
Cung Dịch cũng thích đọc những bài về việc mình bị một người chị mạnh mẽ bắt nạt đến mức phát khóc.
Chính là sự tuyệt vời kiểu khác.
Nhưng trên thực tế… Người hướng dẫn có quyền có thế...!
"Bé ngoan, cục cưng, tôi hơi sợ đó, tôi muốn hôn cậu, không phải muốn khiêu khích cậu, cậu bình tĩnh một chút có được không?"
Sau khi nghe lời nói của Cố Kiều Niệm, vẻ mặt của Cung Dịch hơi thay đổi.
Anh cúi đầu đến gần Cố Kiều Niệm nói: "Tôi biết rồi, tôi bình tĩnh là việc của tôi, chị hôn là việc của chị, khi nào chị không hoảng sợ thì khi đó sẽ dừng lại."
Suy nghĩ mờ ám của Cung Dịch có nhiều hơn nữa.
Cũng không đuổi kịp một câu hoảng sợ của Cố Kiều Niệm.
"Cậu ngoan như vậy sao?" Cố Kiều Niệm thở phào nhẹ nhõm, sau đó ôm cổ anh hôn rồi lại hôn nói: "Tôi không quấy rầy cậu nữa, buổi chiều đọc kịch bản, có rất nhiều chỗ để trêu đùa cậu.
Có cần tôi kiềm chế một chút không?"
Cung Dịch không chút do dự hỏi: "Tại sao muốn kiềm chế chứ?"
Anh cầu còn chẳng được!
"Không phải do tôi sợ có một số người không chịu nổi sao?" Câu nói của Cố Kiều Niệm tràn đầy ẩn ý.
"Chị đừng lo lắng, cho dù tôi không chịu được sự trêu chọc, tôi cũng có thể chịu đựng đến khi tối về." Cung Dịch chậm rãi nói.
Cố Kiều Niệm: "..."
Đồ lưu manh!
Cô và Cung Dịch nói chuyện ở đây cũng gần mười phút rồi.
Nếu cô còn không đi xuống, Chu Chu sẽ đi tìm.
Cố Kiều Niệm lại hôn lên má và lông mày của Cung Dịch nói: "Buổi chiều cố lên nhé."
"Ừm."
Cung Dịch nâng mặt Cố Kiều Niệm, cúi đầu hôn nhẹ.
"Hãy để mọi chuyện khác sang một bên trước, nếu chị cần một cái ôm thì chỉ cần gửi tin nhắn cho tôi, tôi sẽ đến ôm chị có được không?"
"Ừ."
Chuyện là như vậy.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi và đầy thăng trầm kết thúc.
Cố Kiều Niệm trở lại quán cà phê trên sân thượng.
Cung Dịch chậm hơn vài bước cũng trở lại quán cà phê từ cửa của quán.
"Ai gọi điện thoại mà lâu vậy?" Chu Chu hỏi trước khi Cung Dịch quay lại.
"Cố Thiến Thiến." Cố Kiều Niệm uống một ngụm cà phê.
Cà phê đã bị nguội, đắng đến mức cứng cả đầu lưỡi.
Cung Dịch vừa hay đi tới.
Anh vội vàng bóc một chiếc kẹo sữa đưa cho cô, sau đó đặt nó vào miệng cô.
Cung Dịch thường cho Cố Kiều Niệm ăn.
Cố Kiều Niệm gần như vô ý thức mở miệng và cắn đường từ đầu ngón tay của anh.
Chu Chu sợ tới mức hồn bay phách tán, vội vàng nhìn xung quanh.
Sau khi xác định không có người khác, Chu Chu sắp khóc nói: "Hai vị tổ tông ơi! Được rồi, được rồi! Thương hại tôi, hãy kiềm chế một chút có được không?"
"Xin lỗi, tôi không để ý." Cung Dịch ngồi xuống.
Chu Chu: "…"
Cô ấy thực sự không muốn ăn cơm chó!
Sao cô ấy lại là một người đại diện chứ?
"Chuyện đó..." Chu Chu muốn tiếp tục hỏi Cố Kiều Niệm về Cố Thiến Thiến.
Nhưng mà Cung Dịch đang ở đây, cô ấy lại không thể đặt câu hỏi nên chỉ có thể kìm nén lại.
Gần đến giờ rồi.
Cố Kiều Niệm và Cung Dịch đi đến căn phòng nơi bọn họ đọc kịch bản.
Khi đi ngang qua nhà hàng, tình cờ gặp đạo diễn đi ra ngoài.
"Đạo diễn, sao ông có vẻ không vui thế?" Chu Chu hỏi.
"Đã nói là tôi sẽ mời mọi người đi ăn cơm, nhưng ông chủ lớn của Hoàn Ảnh đã thanh toán rồi!"
Đạo diễn nổi giận.
Những chuyện xảy ra với bộ kịch bản này luôn làm cho ông ta tức giận.
Đạo diễn nghĩ đến chuyện bởi vì mình mà đoàn phim vướng tới tai họa Trần Ninh Ninh này, trong lòng ông ta cảm thấy xấu hổ, muốn mời khách đi ăn cơm tối, nào ngờ vị sếp kia còn dành thanh toán với ông ta!
Chu Chu cố gắng kiềm chế không nhìn ông chủ lớn của Hoàn Ảnh ở bên cạnh.
"Ông chủ lớn của Hoàn Ảnh khá là nhiệt tình." Chu Chu cười nói.
"Nói cái gì mà cảm ơn vì sự đóng góp của tôi? Còn chưa bắt đầu quay phim mà, tôi đã đóng góp cái gì cơ chứ?" Đạo diễn buồn bực lẩm bẩm nói: "Lần sau, tôi sẽ dẫn mọi người đi ăn thịt cừu nướng nguyên con, tôi muốn xem ông chủ kia có