Đối với phần lớn thứ trên thế gian này, Cung Dịch cũng không có dục vọng gì.
Thế nhưng gần đây anh phát hiện, nếu như thứ này có liên quan tới Cố Kiều Niệm, thế thì lại không giống như thế.
Cũng giống như quả mâm xôi này vậy.
Nếu bảo anh ăn luôn quả đấy thế thì cho dù một miếng anh cũng không muốn ăn, thế nhưng nếu nó ở trong miệng Cố Kiều Niệm, nếm thử hương vị, anh lại cảm thấy rất ngon.
Ánh mắt Cung Dịch nhìn Cố Kiều Niệm, trên mặt đều là nụ cười, sau đó anh lại hôn cô một cái: “Được, ăn chị ấy.
”
Cố Kiều Niệm, lập tức cười lên.
Sau đó cô lại cắn một miếng mâm xôi, hai chân để lên hai chân Cung Dịch, cơ thể thẳng tắp, sau đó cô nắm lấy cằm của Cung Dịch, hôn anh, chuyền miếng mâm xôi cô vừa cắn vào miệng Cung Dịch.
Nước mâm xôi ngọt ngào.
Dòng nước chảy giữa răng môi hai người.
Cung Dịch quyết định nắm lấy eo cô, nụ hôn này càng sâu hơn, dưới sự ngọt ngào, hôn sâu.
Một tay Cố Kiều Niệm đặt lên gò má anh, hôn anh với một nụ cười trông vô cùng đẹp mắt.
Cô cố ý giả vờ như muốn kết thúc nụ hôn này.
Cung Dịch lập tức mạnh mẽ kéo cô quay về.
Lặp đi lặp lại nhiều lần như thế.
Cố Kiều Niệm làm không biết mệt, Cung Dịch cũng không thấy phiền chán, chì là đến sau đó, anh lại giống như đang trừng phạt vậy, cắn đầu lưỡi Cố Kiều Niệm một cái.
Rất nhẹ, rất nhẹ.
Cố Kiều Niệm khẽ hừ một tiếng, Cung Dịch lại vội vàng dịu dàng hơn.
Thành thật mà nói.
Cố Kiều Niệm cũng cảm thấy, mình đã đắm chìm vào Cung Dịch quá sâu, quá sâu.
Chỉ một động tác nhỏ của anh mà thôi.
Cố Kiều Niệm cũng không thể kiềm chế nổi động lòng vì anh, trong lòng tràn đầy vui mừng.
Nụ hôn kết thúc.
Cố Kiều Niệm vẫn duy trì tư thế kia, Cung Dịch tựa lưng vào ghế sô pha, ngửa đầu nhìn cô.
Anh thở dốc, chiếc cổ thon dài, dục vọng cuồn cuộn trong ánh mắt, cứ như thế cười chúm chím nhìn Cố Kiều Niệm, đôi môi hé mở, có hơi sưng đỏ, trông cực kỳ giống với quả anh đào chín mọng, khiến người khác không nhịn được, muốn cắn một cái, nếm thử một chút xem có ngọt như vẻ bề ngoài hay không.
Cố Kiều Niệm cười vô cùng quyến rũ, hôn lên chóp mũi của anh.
Cung Dịch nhắm một mắt, sau đó lại mở ra.
Anh giơ tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng xao xao môi của Cố Kiều Niệm, Cố Kiều Niệm há miệng, cắn nhẹ lên đầu ngón tay anh.
Cung Dịch lập tức bật cười, sau đó lại thở dài, ngoài ra bàn tay đang đặt bên hông cô nắm lấy eo cô, ấn cô xuống.
Hoàn toàn kéo gần khoảng cách giữa hai người, siết chặc.
“Chị đúng là hồ ly tinh đấy.
”
Cục xương ở cổ họng của Cố Kiều Niệm chậm rãi chuyển động.
“Sao thế? Không thích à?” Cố Kiều Niệm nằm trước ngực Cung Dịch, đôi mắt to nhìn Cung Dịch né tránh.
Rõ ràng đang tán tỉnh.
Thế nhưng trong ánh mắt cô lại chẳng mang theo chút sắc dục nào, vô cùng thuần khiết.
“Thích.
”
Cung Dịch tiến tới bên tai Cố Kiều Niệm, nhẹ nhàng nói một câu: “Chỉ là không biết, con hồ ly tinh là chị đây định bao giờ sẽ ăn tôi nhỉ?”
“Cậu muốn lúc nào đây?” Cố Kiều Niệm hỏi.
Ánh mắt Cung Dịch lại rơi trên cổ Cố Kiều Niệm.
Nước trong quả mâm xôi vô cùng dồi dào, cô và anh lại làm càn một trận, cũng không biết từ bao giờ dòng nước kia đã tràn xuống cổ Cố Kiều Niệm.
Tay Cung Dịch chống lên cằm Cố Kiều Niệm.
“Ngay bây giờ.
”
Lời vừa dứt.
Anh đã hôn lên nước mâm xôi trên cổ cô.
“Chờ lát nữa đi, tôi vẫn còn hai quả mâm xôi đấy.
” Vào giây phút cuối cùng, Cố Kiều Niệm lại kiếm lại được một chút lý trí: “Để tới ngày mai sẽ hỏng đấy!”
“Không ai nói, không thể ăn tôi và mâm xôi cùng một lúc.
”
Cung Dịch ngước mắt lên nhìn Cố Kiều Niệm, nói có sách mách có chứng.
“Muốn ăn thế nào thì tuỳ chị.
”
Cung Dịch cũng không mang nhiều mâm xôi lên, quả này lạnh, ăn nhiều cũng không tốt.
Ăn một miếng rồi chơi một miếng, vừa khéo.
Qua nửa đêm.
Trong phòng tắm.
“Làm thế nào mà nước mâm xôi còn dính hơn cả kem thế này?” Cung Dịch lầm bầm.
“Bởi vì nó ngọt.
” Tiếng nói của Cố Kiều Niệm mềm nhũn.
“Lần sau đổi thứ khác.
”
Cố Kiều Niệm: “…”
“Dường như sắp đến mùa anh đào rồi.
”
Cố Kiều Niệm: “Không phải cậu còn trồng cả anh đào đấy chứ?”
“Hẳn là có đấy, lát nữa tôi sẽ hỏi một chút, không có cũng chẳng sao cả, có thể mua được.
” Trong giọng nói của Cung Dịch lộ vẻ vui mừng.
Hiển nhiên ban nãy anh đã vui vẻ khi chị gái hồ ly tinh này ăn.
Tắm rửa.
Sấy khô tóc xong thì đã trễ lắm rồi.
Trong chăm ấm áp dễ chịu, Cung Dịch ôm Cố Kiều Niệm.
Tầm mắt hai người chạm vào nhau, Cung Dịch hôn Cố Kiều Niệm một cái: “Hôm nay là lễ khai máy lẽ ra tôi không nên dày vò chị như thế, chị cũng phải thông cảm cho tôi, ai bảo chị khiêu khích tôi.
”
Cố Kiều Niệm mơ mơ màng màng gật đầu một cái: “Biết rồi.
”
“Ngủ ngon.
”
Cung Dịch thấy dáng vẻ chỉ cần