Về chuyện mất đi rồi tìm lại được.
Cố Kiều Niệm cẩn thận nhớ lại.
Trong cuộc sống toàn là đau khổ mà cô đã trải qua, dường như trước giờ chưa từng có cảm giác mất đi rồi tìm lại được.
Bởi vì mất đi mãi mãi, trước giờ chưa từng tìm lại được.
Lâu dần cũng thành quen.
Cố Kiều Niệm nhìn Cung Dịch đang đi đến.
Trong lòng nổi lên cảm giác lạ lẫm.
Có một giọng nói nói với cô.
Đây chính là tâm trạng mất đi rồi tìm lại được.
Cố Kiều Niệm cảm thấy bản thân thật buồn cười, cô đã từng có được chàng trai này sao?
Chưa từng?
Tiếng người ồn ào bên tai.
Rõ ràng mới có vài người mà thôi, đám thanh niên này, ồn ào như thể người đông nghìn nghịt vậy.
“Cũng Dịch, cậu đúng là thần rồi, nhìn xem đây là ai.”
Đồng đội vây quanh Cố Kiều Niệm nhảy cẫng lên, có thể thấy được ánh mắt vui mừng.
“PD.” Cung Dịch khẽ gật đầu: “Tôi vừa mới phỏng vấn xong.”
“Biết rồi, qua đây ngồi đi.” Cố Kiều Niệm mỉm cười lịch sự, sau đó lại giống như vừa nãy hỏi một cách thoải mái: “Bây giờ đã đến đủ người chưa?’
“Đủ rồi đủ rồi!”
Mọi người vội vàng hô lên.
“Bài hát và vũ đạo bài này mọi người đều đã nghe qua xem qua rồi đúng không?” Cố Kiều Niệm hỏi.
Lúc này, Cung Dịch ngồi xuống cạnh cô rất tự nhiên.
Mấy thanh niên này mặc dù to mồm nhưng rất nhát gan.
Miệng thì rêu rao có thể ở cùng một nhóm với Cố Kiều Niệm thì vui biết bao.
Thế nhưng…
Lại không có một ai dám ngồi bên cạnh Cố Kiều Niệm.
Bên cạnh có hai người đứng sát vào nhau, có người thậm chí còn sắp từ trên ghế ngã xuống, bọn họ cứ như thế không dám lại gần Cố Kiều Niệm.
Cố Kiều Niệm nghe thấy tiếng ríu ra ríu rít của các thực tập sinh.
Bên ngoài thì bình tĩnh, nhưng tim thì như muốn nhảy ra ngoài vậy.
Cô… Như này là sao?
Cung Dịch ở trước mắt, khác hoàn toàn so với bạn nhỏ mà cô thích ngày trước.
Cố Kiều Niệm!
Mày tỉnh táo lại đi!
Tỉnh táo thì trước mắt không tỉnh táo được rồi.
Cung Dịch ngồi ngay bên cạnh cô.
Mùi hương trên người anh, một vài câu nói, và đôi tay gầy guộc luôn nằm trong tầm mắt của Cố Kiều Niệm.
Mọi thứ đều khiến Cố Kiều Niệm mất tập trung.
“PD, tổ chúng ta đều rất giỏi phong cách này, chị không cần quá lo lắng cho chúng tôi.” Đồng đội Khương Tinh nghiêm túc hẳn: “Chúng tôi sẽ dốc hết sức phối hợp với chị.”
“Đúng đúng đúng!”
Mọi người nhao nhao cả lên.
“Không phải là ai phối hợp với ai, đây là sân khấu của tất cả mọi người, tôi muốn mỗi một người trong chúng ta đều có thể biểu hiện tốt nhất trong năm phút ngắn ngủi này.” Cố Kiều Niệm nghiêm túc.
Những người được chọn trong nhóm này, ngoài Cung Dịch và Khương Tinh ra, những người khác đều đều ở lớp giữa và lớp dưới.
Cuộc thi xếp hạng rất khốc liệt, thường thì lớp giữa và lớp dưới phải đột phá, so với lớp đầu muốn đi tiếp còn khó hơn nhiều.
Sau khi cố vấn sân khấu.
Bọn họ còn phải đối mặt với chuyện bị loại.
Nói không chừng, sân khấu này, chính là sân khấu cuối cùng của một người nào đó trong đây.
“Được! Chúng tôi nghe theo PD!”
Các thực tập sinh nghe được những lời của Cố Kiều Niệm, đột nhiên hốc mắt có hơi đỏ ửng.
Sau đó lập tức trả lời.
“Về phần bài hát, mọi người quay về đều phải luyện tập chăm chỉ, hôm nay chúng ta cùng xem phần vũ đạo trước.” Cố Kiều Niệm nói rồi đưa tay ra muốn lấy điều khiển TV.
Cái điều khiển ở ngay bên cạnh Cung Dịch.
Cung Dịch thấy vậy, tiện tay lấy giúp cô. Tay của hai người bất ngờ chạm vào nhau. Mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn, Cố Kiều Niệm đã rụt tay lại.
Nhưng đầu ngón tay của cô giống như bị đốt lên vậy, nóng bừng bừng.
Cung Dịch không hề thay đổi biểu cảm, đưa điều khiển cho Cố Kiều Niệm một cách rất tự nhiên.
“Cảm ơn.”
Cố Kiều Niệm cố giả vờ bình tĩnh, bật video lên.
Bởi vì phong cách của bài hát này vốn đã thiên về gợi cảm, về khía cạnh vũ đạo cũng sẽ thiên về phong cách này.
Hình dung đơn giản.
Trong quá trình sắp xếp, Cố Kiều Niệm hầu như là đảm nhận vai của một Hải Vương.
Chơi đùa với các chàng trai xung quanh.
Các chàng trai được sắp đặt theo như là vì yêu Hải Vương mà không hề tức giận, nội tâm vừa không cam lòng vừa đau khổ.
“Wow”
“Kíƈɦ ŧɦíƈɦ!”
“Có thể như vậy sao? Tôi không xứng!”
Bởi vì phần vũ đạo, Cố Kiều Niệm và mỗi người đều có sự tương tác.
Cho dù đa phần Cố Kiều Niệm đều không chạm vào cơ thể họ, nhưng các chàng trai chưa từng trải qua cảm giác như vậy, đàn ông mạnh mẽ cũng không nổi nữa, tay siết chặt, chân thì tránh.