Số phận cuối cùng của nhóm người này không biết sẽ đi về đâu. Về cơ bản bọn họ đều bị bắt. Đây là những chuyện lúc sau nên tạm thời sẽ không nhắc đến.
Dưới sự đe dọa của Cố Kiều Niệm, tên đạo diễn cặn bã dù bị thương nhưng vẫn quay xong cảnh cuối cùng của cô.
Ông ta cứ tưởng rằng cơn ác mộng sắp kết thúc. Nhưng không ngờ trước khi rời đi, người đại diện của Cố Kiều Niệm đã tát ông ta hai cái rất mạnh.
Đạo diễn xấu xa vừa tức giận vừa oán hận, nhưng ông ta chỉ có thể chịu đựng cái tát này.
Lần này ông ta thật đen đủi. Ông ta không biết tốt xấu khi gặm trúng người có xương cốt cứng rắn như Cố Kiều Niệm, đúng là xui xẻo mà.
Ông ta cần phải nhẫn nhịn! Sau này có cơ hội ông ta sẽ báo thù!
"Thật sảng khoái!" Sau khi Chu Chu lên xe, lòng bàn tay đỏ bừng vì tát quá mạnh.
Cố Kiều Niệm gật đầu nói: "Đi thôi, chúng ta đi ra sân bay."
Cô đến đây đã nhiều ngày nhưng hôm nay là ngày tuyệt vời nhất.
Lúc đi đến trung tâm thành phố lại bị tắc đường. Lúc này bên cạnh xe bảo mẫu của Cố Kiều Niệm, tình cờ có một cây hồng nguyệt quý cổ thụ đang vào mùa nở rộ
Cô sắp phải rời khỏi đây rồi.
Tâm trạng của Cố Kiều Niệm đang rất tốt, dứt khoát mở cửa sổ xuống, cô đặt bầu trời xanh, đám mây trắng và bông hoa hồng nguyệt quý kia vào trong khung ảnh, sau đó chụp một bức ảnh tự sướng.
Cô không đăng trên Weibo mà đăng lên vòng bạn bè.
"Thời tiết và hoa đều chúc mừng bạn nhỏ Cố đã đóng máy."
Hình ảnh chính là một bức ảnh tự sướng.
Bạn bè Wechat của Cung Dịch chỉ có một người chính là Cố Kiều Niệm. Sau khi tan học, anh vào vòng bạn bè thì thấy ảnh tự sướng của cô.
Cung Dịch nhìn chằm chằm nó một lúc lâu, nở nụ cười và lưu lại bức ảnh tự sướng.
Cục cưng của anh! Cuối cùng cũng quay về rồi!
*
Sau khi máy bay hạ cánh.
Số lượng người hâm mộ đến đón máy bay vượt quá sức tưởng tượng của Cố Kiều Niệm và Chu Chu. May mắn thay, Hách Tiểu Điềm đã dẫn hai người vệ sĩ khác qua đón.
Vất vả suốt chặng đường cuối cùng cũng lên được xe rồi. Cố Kiều Niệm đang định dựa vào ghế và ngủ một giấc, bỗng nhiên điện thoại của Chu Chu vang lên.
"Bộ phận quan hệ công chúng?" Chu Chu hơi nhíu mày.
Cố Kiều Niệm liếc nhìn cô ấy nói: "Nhận đi."
Chu Chu nhận điện thoại. Cô ấy còn nói gì thì đối phương đã trầm giọng lên tiếng: "Bà chủ, mẹ nuôi của Kiều Kiều vừa gửi một lá thư thông qua văn phòng luật sư Tất Ứng."
Bởi vì chuyện lần trước, Trương Ngọc Mai lại bị giam giữ mấy ngày.
Đúng như dự đoán của Cố Kiều Niệm, ngay khi vừa cô đăng nó lên, mọi chuyện đã thật sự bắt đầu.
Khoảng mười phút trước, blog chính thức của văn phòng luật sư đã giúp đỡ Cố Đức Hạo trước đó đã đăng một tin tức lên Weibo, còn gắn tag #Cố Kiều Niệm vi phạm hợp đồng và nợ mẹ nuôi tám trăm triệu#
Nội dung cơ bản là: “Hai năm trước, Cố Kiều Niệm đã ký ba hợp đồng quản lý độc quyền với vợ chồng Cố Đức Hạo, theo quy định của hợp đồng tổng thời hạn là mười năm. Trước khi hết hạn, nếu Cố Kiều Niệm chấm dứt hợp đồng, đồng thời gây thiệt hại lớn về danh tiếng và kinh tế cho vợ chồng Cố Đức Hạo, cô sẽ phải bồi thường tổn thất cho vợ chồng Cố Đức Hạo với tổng số tiền là tám trăm triệu.”
Trong bức thư, luật sư cũng có viết: “Vì tình cảm dưỡng dục nhiều năm nên vợ chồng Cố Đức Hạo vẫn luôn nhường nhịn Cố Kiều Niệm. Lúc đầu bọn họ không muốn truy cứu trách nhiệm của cô về việc vi phạm hợp đồng, nhưng mấy tháng này, Cố Kiều Niệm đã hăm dọa người quá đáng người khiến người khác vô cùng tức giận. Vì vậy, bọn họ không thể chịu được nữa mới chọn cách bảo vệ quyền lợi của mình.”
Tám trăm triệu, với nhiều người cả đời cũng không thấy nhiều tiền như vậy.
Tin tức Cố Kiều Niệm đã vi phạm hợp đồng và nợ mẹ nuôi tám trăm triệu này trong vòng vài phút đã đứng đầu hot search trên các trang web. Một số lượng lớn người ăn dưa đã đổ xô vào Weibo để hóng khiến cho trang mạng xã hội này bị tê liệt.
Cố Kiều Niệm đã trực tiếp đi đến công ty.
Hiện tại, nhân viên ở bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận kinh doanh đều đang bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.
"Chữ viết trên bản hợp đồng này đúng là của chị."
Chu Chu xem kỹ, phát hiện bản hợp đồng mà Trương Ngọc Mai nói phải bồi thường tám trăm triệu là do văn phòng luật sư gửi tới.
Chữ viết ở bên trên đúng là chữ viết của Cố Kiều Niệm.
Mặc dù ở đây, Trương Ngọc Mai nói là hai năm trước, thực ra đã qua hơn năm năm rồi, nhưng Cố Kiều Niệm có thể chắc chắn rằng mình chưa bao giờ ký bản hợp đồng nào như vậy.
Khả năng duy nhất có thể...
"Nếu đây không phải là