Trương Ngọc Mai choáng váng. Niềm vui của vụ thu hoạch vừa rồi trong nháy mắt đã biến mất không còn sót lại chút nào.
"Hợp đồng... Hợp đồng..." Bà ta ấp úng một lúc lâu.
Trong lòng Cố Thiến Thiến hiểu rõ: "Mẹ đưa cho Hoàn Ảnh rồi đúng không?"
Trương Ngọc Mai khó khăn gật đầu.
Người ta có thể cầm tám trăm triệu tới cửa, chỉ muốn mấy tờ giấy rách như vậy mà một lần đã thanh toán hết, bà ta có thể không cho sao?
Cố Thiến Thiến tức giận đến mức quay đầu bỏ đi.
Cô ta tưởng rằng lần này có thể xoay chuyển một ván khiến Cố Kiều Niệm một phen nước sôi lửa bỏng! Ai ngờ Trương Ngọc Mai lại làm việc ngu ngốc này.
Thâm chí Cố Kiều Niệm còn không chiến mà thắng!
“Thiến Thiến! Thiến Thiến, con đừng đi! "Trương Ngọc Mai giữ chặt Cố Thiến Thiến: "Chuyện này có lẽ không tệ như con nghĩ đâu, Hoàn Ảnh mua hợp đồng kia, mẹ thấy là có ý nhắm vào Cố Kiều Niệm. Hoàn Ảnh và cô ta còn có hợp tác, theo mẹ đoán tạm thời sẽ mọi chuyện sẽ chưa bung bét ra đâu. Đợi đến khi mọi chuyện thật sự vỡ lở, lúc ấy mẹ con chúng ta đã cầm tiền cao chạy xa bay từ lâu rồi!”
Tuy rằng Cố Thiến Thiến trách móc gay gắt như vậy, nhưng đối mặt với sức hấp dẫn của tám trăm triệu, cô ta cũng không thể không dao động.
Trương Ngọc Mai nói lời này cũng có lý. Hoàn Ảnh mua lại hợp đồng này là có mục đích gì, tạm thời cô ta cũng không rõ lắm.
Nhưng... Trương Ngọc Mai nói đúng, chỉ cần mẹ con bọn họ cầm tiền rồi chạy thật nhanh, tám trăm triệu cũng đủ để bọn họ ra nước ngoài, thay đổi bộ dạng khác, lần nữa bắt đầu lại từ đầu.
"Cố Kiều Niệm tâm cơ sâu như vậy, nhất định sẽ không để chuyện này kéo dài quá lâu." Cố Thiến Thiến trầm giọng nói: "Bây giờ phải mua vé máy bay luôn, cầm theo tiền lập tức xuất cảnh! ”
Hiện tại còn chưa đầy hai mươi tư tiếng kể từ khi Trương Ngọc Mai và Hoàn Ảnh ký hợp đồng. Nếu Cố Kiều Niệm có biện pháp chứng minh hợp đồng là giả, cũng sẽ không trì trệ đến tận bây giờ mà không lên tiếng.
Lúc này vẫn là thời gian chạy trốn tốt nhất.
Chờ cho đến khi họ ra nước ngoài rồi, Cố Kiều Niệm và Hoàn Ảnh có tài cán to lớn thế nào cũng đừng hòng bắt được mẹ con bọn họ!
Đúng vậy! Hai mẹ con họ hoàn toàn không muốn trả lại tám trăm triệu.
Tiền đã vào túi mình, có lý nào lại móc ra chứ?
Trương Ngọc Mai nhanh chóng thu dọn đồ đạc cùng Cố Thiến Thiến đi thẳng đến sân bay.
Tuy nhiên... Cố Thiến Thiến lại không biết, thời gian chạy trốn tốt nhất mà cô ta dự đoán vốn dĩ không hề tồn tại.
Khi hai người đến sân bay, đang làm thủ tục tại quầy, họ được thông báo: "Xin lỗi, hai vị đã bị hạn chế xuất cảnh."
"Tại sao?" Dựa vào cái gì? Tôi có phạm luật gì đâu? Trương Ngọc Mai kích động hỏi.
"Bên này cho thấy, cách đây không lâu tập đoàn Hoàn Ảnh đã đệ đơn xin cấm với các cơ quan chức năng có liên quan, chúng tôi chỉ làm theo lệnh cấm, quy tắc cụ thể hãng hàng không chúng tôi không rõ lắm."
"Hoàn Ảnh?" Trong lòng Cố Thiến Thiến rơi lộp bộp.
Hình như có gì đó sai sai...
Nếu Hoàn Ảnh nhắm tới Cố Kiều Niệm, vậy tại sao đơn xin cấm hai mẹ con họ lại được đưa ra nhanh như vậy?
Cố Thiến Thiến thông minh nên ngay lập tức nhận ra điều gì đó. Hai người vẫn cảm thấy Hoàn Ảnh đang nhắm tới Cố Kiều Niệm, nhưng không ngờ rằng thực ra là Hoàn Ảnh đang giúp đỡ Cố Kiều Niệm...
Mặt mày hai mẹ con cô ta xám ngoét trở lại xe taxi.
"Chẳng lẽ Hoàn Ảnh lại phát hiện nhanh như vậy?" Tay Trương Ngọc Mai run lẩy bẩy.
“Không phải bây giờ mới phát hiện, mà ngay từ đầu bọn họ đã biết hợp đồng này có vấn đề!” Cố Thiến Thiến lại nói: "Lập tức liên lạc với người bên Hoàn Ảnh, xin lỗi nhận tội rồi trả lại tiền!”
"Trả lại?"
Mặt Trương Ngọc Mai viết hai chữ không muốn.
"Mẹ, mẹ nghĩ vì sao Hoàn Ảnh không cho chúng ta xuất cảnh? Tiếp theo, nếu họ đi giám định hợp đồng đó, xác định rằng hợp đồng này là giả, bọn họ sẽ báo cảnh sát là chúng ta lừa đảo!” Rốt cuộc Cố Thiến Thiến đã hiểu được ý đồ của Hoàn Ảnh.
“Vậy mẹ sẽ đưa hết tiền cho con, để mình mẹ ngồi tù là được!”
Trương Ngọc Mai cắn chết cũng không muốn trả lại tiền.
Bà ta vừa nói vừa mở điện thoại di động, muốn đặt lịch chuyển tiền.
Nhưng... khi kiểm tra tài khoản ngân hàng, bà ta mới phát hiện ra tài khoản của mình đã bị đóng băng. Không chỉ riêng tài khoản này mà tất cả các tài khoản dưới tên của Trương Ngọc Mai đều bị đóng băng.
Trương Ngọc Mai bắt đầu hoảng loạn, bà ta lập tức nói với Cố