Mặc dù Cố Kiều Niệm và tổ phim Âm mưu phượng hoàng vẫn chưa ký hợp đồng, nhưng vẫn có một số quy tắc ngầm trong ngành.
Cố Kiều Niệm là nữ chính mà Âm mưu phượng hoàng luôn tiếp cận, về cơ bản họ đã thương lượng xong xuôi rồi. Chỉ đợi sau khi có nam chính, ký hợp đồng xong là có thể bắt đầu quay phim.
Trong tình huống này, các diễn viên khác còn đến cướp kịch bản là không đúng phép tắc.
Tuy nhiên, vì môi trường hiện tại không tốt, kịch bản và đội ngũ nhân viên chỉ có thể tình cờ gặp được.
Tình hình cạnh tranh khốc liệt cũng ngày càng gia tăng.
“Để em thăm dò thử tình hình nam chính.” Chu Chu nói.
Cố Kiều Niệm lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm Tống Duyệt Nhất, tiện thể đáp lời của Chu Chu: "Không cần phải thăm dò, chị biết nam chính là ai."
“Ai?” Chu Chu vội vàng hỏi.
Cố Kiều Niệm không nói gì cả, cô dùng ngón tay lướt nhẹ màn hình.
Tống Duyệt Nhất là nữ diễn viên đã gây sốt vào năm ngoái, hơn Cố Kiều Niệm hai tuổi. Các bài viết về cô ta trên mạng đều có có liên quan đến các nghệ sĩ nam. Một số cư dân mạng chế nhạo cô ta yêu đương với tất cả bạn diễn từng hợp tác chung.
Cố Kiều Niệm cau mày. Tống Duyệt Nhất sẵn sàng đóng một bộ phim là yêu đương một lần, đó là việc của cô ta. Nhưng… nếu mình không đóng Âm mưu phượng hoàng, vậy thì Tống Duyệt Nhất sẽ diễn?
Cố Kiều Niệm bắt đầu vắt óc suy nghĩ về những cảnh hôn và cảnh giường chiếu của Tống Duyệt Nhất.
Chỉ trong chốc lát.
"Hẹn nhà sản xuất phim, ký hợp đồng ngay trong hôm nay."
Khi cô nói điều này là cô đang nghiến răng.
Nghe thấy điều này, thật khó để nghĩ rằng cô đã tự nguyện ký kịch bản này.
"Kiều Kiều, chúng ta không cần phải miễn cưỡng..." Chu Chu nghiêm túc nói.
"Ai nói chị miễn cưỡng?"Cố Kiều Niệm xua tay, khuôn mặt bất lực: "Cứ ký đi."
Cố Kiều Niệm đã thỏa hiệp.
Cô nói không diễn là muốn ép Cung Dịch rút lui, nhưng nhỡ đâu Cung Dịch ngoan cố muốn diễn...
Đúng…
Cô không chuyên nghiệp, chỉ cần nghĩ đến việc Cung Dịch sẽ thực hiện những cảnh hôn, cảnh ân ái với các chị gái xinh đẹp khác là cô đã thấy khó chịu, rất khó chịu. Anh đã một mực muốn diễn thì có cô trông chừng cũng tốt hơn là cô không có mặt ở đó?
Xe bảo mẫu của Cố Kiều Niệm chạy ra khỏi gara.
Cô nhìn dòng xe cộ tấp nập bên ngoài, trong lòng thầm nghĩ, Cố Kiều Niệm, sao mày lại bị bạn nhỏ đó trói chặt như vậy?
*
Trong phòng làm việc của anh bạn nhỏ.
“Cho nên, bây giờ Kiều Kiều sẽ không diễn nữa, cậu còn muốn diễn sao?” Nghiêm Trình Thành nhìn Cung Dịch nói.
“Cô ấy sẽ diễn.” Cung Dịch nói.
“Cô ấy đã tức giận đến thế rồi, làm sao có thể chứ!” Nghiêm Trình Thành nói.
"Cô ấy chắc chắn sẽ diễn." Cung Dịch khẽ nhướng mày, ung dung nói.
"Cậu cứ làm đi! Tôi xem thử, nếu sai thì hôm đó cậu thật sự lật xe, còn dám làm không!" Nghiêm Trình Thành ngồi xuống, yên lặng chốc lát: "Chuyện sáng nay..."
Hào quang khắp người Cung Dịch gần như lập tức lạnh đi: "Tôi sẽ xử lý."
“Cung Dịch, suy cho cùng cũng là người một nhà, kiềm chế chút đi.” Nghiêm Trình Thành dặn đi dặn lại.
Lần trước Cung Dịch xém tí nữa bắt Cung Tư Dương phải quỳ xuống.
Anh không nói gì, chỉ nở nụ cười lạnh lùng.
Nghiêm Trình Thành: "...”
Thôi rồi, Vân Đỉnh lại gặp xui xẻo nữa rồi.
*
Nhà họ Cung.
Sau khi bà cụ về nhà, bà ta đã ngã bệnh, lúc này bà ta đang phải truyền nước biển.
“Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn thế nào vậy?” Cung Tư Dương vội vàng quay về, vừa vào nhà đã nhận được đợt công kích đầu tiên của Cung Dịch.
Dự án hàng chục tỷ của ông ta, tài nguyên rất quan trọng đã thương lượng xong cả rồi, nhưng bây giờ cho dù có phá vỡ hợp đồng đền tiền thì bên nhà sản xuất cũng không tiếp tục cung cấp. Ông ta đã khẩn trương liên hệ với một số nhà sản xuất khác, từ chối cung cấp tất cả đồng loạt.
Dự án đang ở thời điểm quan trọng, một khi thiếu nguyên liệu, tất cả các bộ phận đã đầu tư trước đó coi như bỏ hết.
Cung Tư Dương không dám nghĩ đến số tiền bị lỗ, nghĩ đến là