Có vài người là như thế.
Lúc tôi yêu bạn, bạn là trăng sáng trên bầu trời, là báu vật quý nhất, là sự hội tụ tất cả sự tốt đẹp trên đời này.
Nhưng, lúc tôi không thương bạn…
Có thể bạn là người mang số tiền lớn, nhưng lừa gạt năm mươi vạn của nữ ngôi sao đáng thương.
Cũng có thể là tổng giám đốc bề ngoài đẹp trai, nhưng lại là một người ngấm ngầm trộm nữ trang, quần áo của phụ nữ.
Chiều nay là lần đầu tiên Cố Kiều Niệm tận mắt nhìn thẳng Tư Hân Nhiễm.
“Chị nhìn tôi như thế làm gì?” Tư Hân Nhiễm có hơi hốt hoảng: “Chẳng lẽ… bị tôi đoán trúng?”
Cố Kiều Niệm khẽ cười, sau đó vẫy vẫy tay với Tư Hân Nhiễm.
Tư Hân Nhiễm lập tức chống lên tay vịn, đến gần Cố Kiều Niệm hơn một chút.
Cố Kiều Niệm lấy tay che miệng, ghé vào bên tai Tư Hân Nhiễm.
Tư Hân Nhiễm đột nhiên căng thẳng.
Cô thật là thơm… son môi cũng thật đẹp mắt!
“Cô bé ngốc, tại sao cô không nghĩ một chút, có lẽ đôi hoa tai kia là do tôi cho chứ?”
Tư Hân Nhiễm đang căng thẳng: “…”
“Đang yên đang lành, chị tặng hoa tai kim cương cho anh ấy làm gì? Anh ấy thiếu kim cương chất lượng đó sao?”
“Cô có thể hiểu rằng đó là tiền đặt cọc khi tôi mua anh ta.” Cố Kiều Niệm lại nói bên tai Tư Hân Nhiễm.
Tư Hân Nhiễm: “…”
Hai người này có tật xấu sao?
Một tên có gia tài bạc triệu lại đi lừa gạt một nữ diễn viên một năm kiếm được mấy triệu nuôi mình.
Quan trọng là cái cô diễn viên một năm kiếm được mấy triệu này, sau khi biết mặt mũi thật sự của anh chàng đó thì còn làm không biết mệt như thế?
Cố Kiều Niệm nói xong.
Ưu nhã ngồi yên, chăm chú nhìn khách mời đang biễu diễn trên sân khấu.
Tư Hân Nhiễm nhìn Cố Kiều Niệm một chút, lại nhìn Cung Dịch một chút.
Bất tri bất giác cảm thấy chua chát.
Đồ chó tình yêu!
Đồ chó tình yêu!
Cô ta không lạ gì nữa!1
Hứ!
Màn trình diễn của khách mời kết thúc.
Người tới hàng ghế khách mời cũng càng lúc càng nhiều.
Người cách giữa Cố Kiều Niệm và Cung Dịch cũng càng lúc càng nhiều.
Trận chung kết này.
Có không ít người mua vé những hàng ghế đầu, chính là tới xem Cố Kiều Niệm và Cung Dịch.
Kết quả lại là 0 lần tương tác giữa hai người.
Những người này cũng vô cùng thất vọng.
Thậm chí còn có người đang một tuyên bố lên weibo lúc cuộc tranh tài gần kết thúc.
Không ngừng kêu cố ý là giả.
Lúc này.
Danh sách chín thần tượng quốc dân hang đầu đã được công bố.
Không khác dự đoán ban đầu của Cố Kiều Niệm là bao.
Đến lúc này.
Cuộc hành trình thần tượng quốc dân của Cố Kiều Niệm đã kết thúc.
Sau khi Cố Kiều Niệm công bố hạng xong, tuyên bố hoàn thành nhóm.
Trên sân khấu, nhiều ánh kim tuyến màu vàng chiếu xuống.
Mấy luyện tâjp sinh cũng rối rít lên sân khấu, chúc mừng chúc mừng, ôm đầu khóc lóc.
Cố Kiều Niệm chỉ đứng yên ở trước nhất, yên lặng nhìn.
Cung Dịch đứng ở một bên khác trên sân khấu.
Mặc dù tấp nập người ở giữa.
Cố Kiều Niệm chỉ cần liếc mắt đã thấy được anh.
Thật đúng lúc.
Cung Dịch cũng đang nhìn về phía cô.
Tầm mắt hai người va vào nhau, đồng thời cười lên.
Ánh mắt chỉ chạm một chút, ngay sau đó lập tức tách ra.
Nhưng lần này, cũng đủ để hoà tan sự tiếc nuối và khổ sở trong lòng Cố Kiều Niệm.
Mặc dù Cung Dịch không có lễ đăng quang thuộc về mình.
Nhưng nghĩ kĩ một chút.
Kiếp trước của Cung Dịch và cô, đương nhiên không phải kết thúc đẹp.
Nếu không cô cũng sẽ không sống lại lần nữa.
Nếu như đây là giá.
Thế Cố Kiều Niệm chấp nhận cái giá này, nếu như ở đây không có vương miện, thế cô giúp Cung Dịch lấy ở chỗ khác là được.
Không có chuyện gì lớn mà không giải quyết được.
Bé trai mà cô yêu mến.
Vốn là một ngôi sao chói mắt, cũng không phải bởi vì ra mắt ở sân khấu này mới chói mắt.
Buổi ghi hình kết thúc.
Còn có tiệc ăn mừng thần tượng quốc dân.
Trước đó, Cố Kiều Niệm đã đồng ý với các học viên, cô sẽ tham dự tiệc ăn mừng.
Cô và Cung Dịch đã giao hẹn.
Chờ cô dự tiệc ăn mừng xong, anh sẽ đưa cô về nhà anh.
Sau khi truyền hình trực tiếp kết thúc.
Cố Kiều Niệm đi ra sau sân khấu, để nhân viên công tác tháo dây cho mình.
Lúc tháo dây, đưa mắt liền nhìn thấy, cách đó không xa Cung Dịch đang ghi hình cho chương trình sử dụng sau, phỏng vấn tạm biệt/
“Cô Cố!”
Lúc này.
Có một người mặc áo khoác công nhân dọn vệ sinh đột nhiên chạy tới bên cạnh Cố Kiều Niệm.
Mấy vệ sĩ lập tức chặn anh ta lại.
“Cô Cố, anh cả của tôi là Kim Thịnh!” Người kia đột nhiên nói.
Kim Thịnh…
Người này, dường như