Hiệu suất làm việc của Cung Dịch tất nhiên không chê vào đâu được.
Vì hàng năm Cung Dịch phải đi công tác ở các nước khác nên thủ tục phê duyệt xin bay quốc tế rất nhanh.
Hơn nữa, Cung Dịch còn dựa vào cách của Cố Kiều Niệm, tăng thêm độ khó một chút cho Tư Kính Vũ.
Anh chia thành chín giai đoạn.
Từ năm khu sân bay tư nhân trên cả nước, sắp xếp khoảng mười chuyến bay, chia ra bay đến chín quốc gia khác nhau.
Hơn nữa, tất cả đều giữ bí mật.
Bình thường khi Cung Dịch muốn giữ bí mật thì sẽ không thể điều tra được.
Nhưng Tư Kính Vũ theo dõi anh rất chặt
Tóm lại, nếu phát hiện ra thì rất là khó.
Tư Kính Vũ là người rất tự phụ. Nếu khua chiêng gõ trống cho ông ta thấy, ngược lại ông ta sẽ không tin, khóa chặt từng lớp như vậy, ông ta phá giải từng cái bẫy, sau cùng mới có thể lừa được ông ta.
"Theo dõi mấy nơi này ngay!" Tư Kính Vũ nhận được tin tức lập tức ra lệnh: "Tôi biết nhất định có liên quan đến Cung Dịch, nghĩ muốn đưa người của tôi ra nước ngoài sao, cậu cứ nằm mơ đi."
Cứ như vậy lại qua hai ngày.
Mỗi ngày đoàn phim đều rất nhiều việc.
Cung Dịch vốn nghĩ, quay phim cùng Cố Kiều Niệm chắc chắn có rất nhiều cơ hội để thân thiết.
Nhưng thực tế trừ lúc chỉ có hai người diễn ra, thì những cảnh diễn khác, đừng nói thắm thiết, ở cùng nhau đã là chuyện không dễ dàng rồi.
Hơn nữa, vì bị treo lên diễn cảnh hành động nên hai ngày nay, cả người Cố Kiều Niệm đầy vết bầm tím.
Cung Dịch rất đau lòng, dù mỗi đêm được ở cạnh nhau nhưng anh cũng không nỡ làm cô mệt thêm.
Đêm nay, Cung Dịch đang cau mày dùng thuốc xoa vết bầm tím mới trên cánh tay của Cố Kiều Niệm.
"Diễn xong mấy cảnh hành động này là hết thôi." Cố Kiều Niệm dỗ Cung Dịch.
Cung Dịch không nói lời nào. Nếu theo tính cách trước đây của anh, chỉ cần nhìn thấy một vết bầm tím trên người Cố Kiều Niệm, anh sẽ lập tức giải tán đoàn phim.
Nhưng… Anh biết, nếu làm như vậy Cố Kiều Niệm sẽ không vui.
Anh không muốn bảo bối của mình buồn.
"Chỗ Tư Kính Vũ chắc là đã nhận được video của Tư Hân Nhiễm rồi." Cung Dịch nói sang chuyện khác.
Cố Kiều Niệm gật đầu: "Vậy phải xem ông ta có bị lừa không."
Cung Dịch gật đầu.
Cùng lúc đó, Tư Kính Vũ và Tư Bắc đều nhận được thư của Tư Hân Nhiễm.
Nội dung thư là một video mà Tư Hân Nhiễm quay, nhìn cảnh cũng không biết là đang ở đâu.
"Cha, anh, thật sự xin lỗi hai người. Con không thể nhìn cô trở thành người điên được. Nhiễm Nhiễm không có mẹ, cô chính mẹ của Nhiễm Nhiễm. Con đã mất mẹ một lần, không thể lại mất đi một lần nữa. Khoảng thời gian này khiến hai người lo lắng rồi, bây giờ con và cô đang ở một nơi rất an toàn, hai người không cần lo lắng đâu. Cha..."
Tư Hân Nhiễm nhìn vào màn hình, nước mắt lưng tròng gọi một tiếng.
"Cha quay đầu lại đi."
Những lời này là Tư Hân Nhiễm phát ra từ đáy lòng.
Quay đầu lại đi.
Đừng cố chấp vào loại tình cảm trái luân lý này nữa.
Video dài hơn hai mươi giây.
Tư Bắc xem xong cũng thở dài nhẹ nhõm.
Nghiêm Trình Thành ngồi bên cạnh, vỗ vỗ bờ vai của anh ấy: "Tiểu ma vương không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi."
Mà Tư Kính Vũ…
Tư Hân Nhiễm nói quay đầu cũng chẳng khiến ông ta có cảm xúc gì.
Ông ta tức giận đập điện thoại.
"Điều tra cho tôi cho tôi nơi gửi IP này! Phải tìm ra đứa con bất hiếu đó!"
"Ông chủ, tôi đã cho người điều tra nhưng IP đó cài chế độ chống theo dõi, rất khó bẻ khóa." Thư ký nói.
Tay Tư Kính Vũ nắm lấy cổ áo thư ký, hung tợn nói: "Không tìm ra thì tôi sẽ lấy mạng của các người!”
Hơn hai mươi năm qua, Tư Kính Vũ chưa bao giờ thất lạc Nguyên Giang Vãn trong thời gian dài như vậy.
Thần kinh của ông ta bị giày vò mấy tiếng đồng hồ liền, sắp nổ tung luôn rồi.
Tư Kính Vũ lại cầm điện thoại lên, xem đi xem lại đoạn video của Tư Hân Nhiễm. Ông ta tua chậm rất nhiều, quan sát xung quanh Tư Hân Nhiễm nhưng không nhìn ra được cái gì. Xung quanh ngoài