Chu Chu đang nói chuyện cùng Hách Tiểu Điềm.
Hách Tiểu Điềm là “đứa trẻ bị bỏ rơi”, phải ở lại công ty, không thể đến hiện trường, cô ấy đã đánh mất rất nhiều cơ hội chứng kiến cảnh phát đường tại trường quay.
Hôm quay cảnh hôn, Hách Tiểu Điềm đang bận một cuộc họp về kịch bản, bỏ lỡ phát sóng trực tiếp, sau khi nghe Chu Chu kể thì tức đến dậm chân vỗ ngực.
Cô ấy lại bỏ lỡ cảnh hôn đầu tiên của con dâu và con rể rồi!
Hôm nay cô ấy không có việc gì bận, có thể ngồi xem livestream của Chu Chu, mà Chu Chu cũng nhìn đến đỏ mặt tía tai nhưng vẫn ngồi quay trực tiếp cho Hách Tiểu Điềm.
Nội dung rất xuyên suốt, từ đầu đến cuối là cảm xúc kinh ngạc, sau đó là biểu cảm muốn chảy máu mũi, sau đó là giơ ngón trỏ.
Hách Tiểu Điềm sắp điên rồi.
“Nói tiếng người đi bà chủ Chu! Hôn chưa? Ôm chưa? Gặm cổ chưa? A a a sát lắm sao?”
Lúc này, đúng lúc Kiều Cố Niệm và Cung Dịch đi đến.
Chu Chu mặc kệ Hách Tiểu Điềm đang sốt ruột, cô ấy mang theo vẻ mặt đỏ hồng cười với hai người.
Từ giờ trở đi....
Khi đọc đến cảnh đó đó, Chu Chu đã có hình ảnh chân thực ở trong đầu rồi!
Cung Dịch cầm lấy thắt lưng của Kiều Cố Niệm, kéo xuống phía dưới....
Chu Chu đã tưởng tượng ra rồi.
Trong 78 chương, số lượng không nhiều, đây là chương đầu tiên Cung Dịch phản công.
“Bớt nghĩ linh tinh đi.” Cố Kiều NIệm đi đến bên cạnh Chu Chu, véo tay cô ấy mấy cái rồi ngồi xuống.
Tiểu Cổ ra dặm lại phấn cho cô.
Cung Dịch đứng cạnh dặm phấn, nhìn như một chú mèo lười biếng.
“Kiều Kiều, cảm giác sờ Cung Dịch như thế nào?”
Cố Kiều Niệm đang uống nước thì nghe thấy TIểu Cổ hỏi, cô sặc nước ho tới tấp.
Cung Dịch cau mày, chưa dặm xong lớp trang điểm đã chạy lại: “Sao rồi?”
“Không sao...” Cố Kiều Niệm vừa ho vừa phủi tay, sau đó ra hiệu bảo anh về đi: “Uống vội quá thôi, không có việc gì.”
Cung Dịch và Cố Kiều Niệm ở đoàn phim, ngoại trừ lúc quay phim thì đều giữ khoảng cách nhất định, không quá mức hết.
Cung Dịch trở về chỗ của mình, cầm điện thoại nhắn tin cho Cố Kiều Niệm: “Uống chậm thôi.”
Tiểu Cố vẫn còn đang ở trước mặt cô.
“Trời ơi, còn nhiều nước mà, sao cô uống vội làm gì?” Lúc nói còn tỏ ra ám muội.
Bị trêu ghẹo bởi một cực phẩm soái ca, ai mà không môi đắng lưỡi khô chứ?
Cố Kiều NIệm đơ một lúc mới phục hồi lại như bình thường.
Họ tiếp tục dặm phấn, nói về chủ đề vừa rồi: “Nhìn được ra là Cung Dịch rất “đàn ông” đó nha.”
Cố Kiều NIệm liếc Tiểu Cổ một cái.
Anh ấy còn đang nhìn về phía Cung Dịch, nhìn xong còn tự xấu hổ ngượng ngùng.
Cố Kiều Niệm: “...”
“Khi nãy cậu ấy đỡ lấy thắt lưng của cô, một tay đã nhấc được cô khỏi giường rồi.” Tiểu Cổ vẫn đang nói tiếp: “Cơ thể cô đúng là mềm mại, cảnh đó, thôi không nói nữa, đúng thật là ghẹo người quá đi mà, xấu hổ quá đi thôi!”
“Đúng vậy, đúng là rất khỏe.” Cố Kiều Niệm mơ màng đáp một câu.
Tiểu Cổ vẫn còn đang ngại ngùng.
Cố Kiều NIệm cũng không hiểu anh ấy đang ngại ngùng cái gì.
“Cô vẫn chưa trả lời đâu đó, cảm giác sờ cậu ấy như thế nào?” Tiểu Cổ gặng hỏi.
Cố Kiều Niệm nhìn anh ấy.
Tiểu Cổ hình như thấy được sao trong ánh mắt hấp dẫn kia nhưng sao lại có cả sát khí vậy?
Sau đó, Cố Kiều Niệm cười cười, trả lời: “Còn cảm giác gì nữa? Thân thể cường tráng, sờ rất sướng.”
Tiểu Cổ phấn khích hơn nữa.
“Hoạt động sau cô phải giúp tôi được trang điểm cho cậu ấy, tôi cũng muốn sờ thử.”
Cố Kiều NIệm khẽ mỉm cười.
Tiểu Cổ đâu biết được rằng, anh ấy tìm nhầm người rồi, ước mơ mới chớm đó đã bị Cố Kiều Niệm trước mặt xé tan tành rồi.
Đồ của cô!
Đừng ai hòng được động vào!
Chu Chu đứng bên cạnh đồng tình nhìn Tiểu Cổ.
Tiểu Cổ vui vẻ ngẩng đầu thì nhìn thấy biểu cảm đó của Chu Chu: “Cô làm cái mặt đó ý gì vậy?”
“À, ý của tôi á?” Chu Chu nhíu mày: “Tôi đâu có