Mang theo tâm trạng khác thường, Khương Chi Chi đi lên thang máy.
Rất nhanh đã tìm được Lữ Nguyệt ở văn phòng trên tầng cao nhất.
Cũng không do dự, cô trực tiếp hỏi: “Dì Nguyệt, dì có thể giúp cháu liên hệ với bà cụ Nguyên của Nguyên Thị kia được không? Cháu muốn nhờ bà ấy giúp đỡ giải trừ hôn ước của cháu với nhà họ Nguyên.
”
Mẹ cô có vẻ là người quen cũ với bà cụ Nguyên, vậy dì Lữ Nguyệt là bạn thân của mẹ thì hẳn là cũng sẽ biết một vài chuyện cụ thể chứ?
“Mẹ của cháu đúng là có quen biết bà cụ Nguyên, năm đó dì cũng may mắn được gặp bà cụ một lần.
” Lữ Nguyệt vỗ đầu, đã cao tuổi rồi, bà cũng suýt chút nữa quên mất chuyện này.
“Thế có cách nào để liên lạc với bà cụ Nguyên không ạ?” Trong lòng Khương Chi Chi bùng lên một tia hy vọng.
“Dì sẽ thử tìm mấy người bạn cũ để hỏi thử, bà cụ rất thích đi lễ Phật, nghe nói rất hay đi đến mấy nơi chùa miếu.
” Lữ Nguyệt nhìn cô bằng ánh mắt cô hãy an tâm: “Chi Chi, cháu yên tâm đi, dựa vào hiểu biết của dì về bà cụ Nguyên lúc còn quen biết, nhất định có thể ngăn được cuộc hôn nhân hoang đường này, chuyện này cứ giao cho dì.
”
“Tất cả đều trông cậy hết vào dì Nguyệt.
” Đáy lòng nặng nề của Khương Chi Chi cuối cùng cũng đã nhẹ nhõm chút ít.
“Cháu là huyết mạch duy nhất của Niệm Từ, thì cũng không khác gì một nửa con gái của dì mà.
” Lữ Nguyệt lắc đầu, thân mật chạm vào Khương Chi Chi.
“Dì Nguyệt…”
Hơi thở của Khương Chi Chi hơi nóng lên, suýt chút nữa là khóc luôn rồi, đã lâu rồi cô chưa được cảm nhận loại cảm giác được quan tâm như vậy.
“Chi Chi, hôm nay dì gọi cháu vào đây là hy vọng tương lai cháu có thể tiếp quản Giải trí Niệm Văn, đây chính là sản nghiệp huy hoàng nhất mà mẹ của cháu để lại đấy.
”
Lữ Nguyệt kéo tay Khương Chi Chi đi vào phòng trưng bày, ở đó có bày tất cả vinh dự lớn nhỏ mà Giải trí Niệm Văn đã đạt được.
Thậm chí còn có cả ảnh chụp dáng vẻ của những nhân vật đẳng cấp của năm đó nữa.
“Niệm Văn trước kia chính là một nửa giang sơn của giới giải trí, sau khi mẹ cháu qua đời, Khương Bác lại vốn không phải người có đầu óc kinh doanh.
Chưa đến mấy năm, Niệm Văn cũng đã sắp tàn, sau đó ông ta cũng chỉ đơn giản tìm người ngoài về quản lý, tình hình càng trở nên tồi tệ…” Lữ Nguyệt thở dài.
Khương Chi Chi nghe mà thấy khó chịu, đầu ngón tay vuốt ve trên mấy chiếc cúp.
“Bây giờ Niệm Văn đã về tay của cháu rồi, tất cả nhất định chính là ý trời.
Chi Chi, đồng ý với dì, cố gắng tiếp quản Niệm Văn cho thật tốt, khiến nó lại trở về thời kỳ đỉnh cao một lần nữa!” Lữ Nguyệt nắm thật chặt tay Khương Chi Chi.
“Dì Nguyệt, cháu sẽ làm vậy, dì cứ yên tâm!” Khương Chi Chi trịnh trọng gật đầu.
Sau khi Khương Chi Chi nhìn cả trong lẫn ngoài địa chỉ cũ của Niệm Văn mấy lần thì đến công ty, hôm nay Phù Sinh rõ ràng rất đông vui.
“Chi Chi, có thêm mấy người phục vụ khách hàng tại chỗ, có phải là đã đông vui hơn nhiều rồi đúng không?”
Lúc Khương Chi Chi đi vào văn phòng, Du Ánh cũng vừa mới bỏ điện thoại xuống, vui sướng mở miệng.
“Không tồi, không khí rất sôi nổi, tiếp theo chắc chắn sẽ còn nhiều việc hơn, có thể cần tuyển thêm mấy người nữa về làm.
” Khương Chi Chi cười nói.
Du Ánh vội vàng xua tay, “Đừng đừng đừng! Chị đây cũng đã đủ bận rồi, mấy người phục vụ khách hàng đều làm tớ đau lòng chết đi được, hừ hừ.
”
“Cậu đó, đừng có để cho bản thân mệt mỏi quá, tớ mới là người đau lòng đấy.
” Khương Chi Chi trêu ghẹo.
“Mệt không có gì xấu, tớ còn ước gì mệt hơn một chút, tốt nhất là gầy đi vài cân càng tốt.
” Du Ánh duỗi người, rất nhanh trong mắt hiện lên tia sáng: “Xưởng gia công của mẹ cậu ở bên kia tớ đã cũng đã thu xếp tốt rồi, ba món sản phẩm giảm cân của chúng ta có thể cùng đưa vào sản xuất được rồi, video hot của chúng ta vẫn còn, tớ cũng đã tính sơ sơ rồi, tháng này hẳn là có thể thu lời một trăm ba mươi vạn!”
“Kết quả thật không tồi.
” Khương Chi Chi mỉm cười cổ vũ.
Du Ánh liếc xéo cô một cái, chống cằm nhìn cô: “Này, cô chủ Khương, sao tớ lại cảm thấy giọng điệu này của cậu cũng không vui mừng lắm nhỉ.
”
“Ha ha, số tiền này còn chưa đủ cho chúng ta shopping vài lần ấy chứ, sao tớ có thể phấn khởi được.
”
Khương Chi Chi trêu đùa, cô không có cách nào nói cho Du Ánh biết rằng chỉ trong tương lai không xa, tiền kiếm được còn cầm không xuể.
Có khi đừng nói là một trăm vạn, mà ngay cả lợi nhuận một nghìn vạn một tháng cũng trở nên tẻ nhạt vô vị.
“Dừng lại… Dừng lại, không cho cậu tiêu xài