CHƯƠNG 35: BÙNG NỔ ĐI THIẾU NIÊN!
Giang Ly cảm thấy cái miệng mình đúng là ngu xuẩn, rủ Ngụy Hân Nhã đi xem phim làm cái gì không biết? Đúng là đứa con gái tán gia bại sản! Nhà Giang Ly cũng không phải đói nghèo gì, nhưng mà mẹ hắn lại là kiểu người nấu đủ ba bữa không để chết đói là nghĩa tình lắm rồi, hắn còn dám đòi tiền tiêu vặt? Cho nên Giang Ly cũng không dư dả bao nhiêu, tiền đi hẹn hò cũng phải lấy tiền cơm ra dùng. Thậm chí còn vất vả mãi mới lấy được tiền mừng tuổi từ chỗ hoàng thái hậu ra, nhét mãi tận dưới rương đồ, không đến lúc nguy cấp, Giang Ly cũng không nỡ dùng.
Đúng là một câu chuyện đầy máu và nước mắt.
Tới khi đi dạo với Ngụy Hân Nhã, Giang Ly hai mắt long lanh như muốn khóc, khắc sâu trong lòng sáu từ "đánh sưng má giả người mập*" ngày hôm nay. Ngụy Hân Nhã thử vô số đôi giày, Giang Ly chán nản đứng một bên chịu đựng ánh mắt lạnh lùng từ nhân viên bán hàng. Cuối cùng Ngụy Hân Nhã quyết định chọn một đôi giày cao gót màu đen đính đá, lúc này sắc mặt nhân viên bán hàng mới miễn cưỡng cười một cái, rồi nhanh tay đem hóa đơn tới nhét vào tay Giang Ly, cứ như sợ Ngụy Hân Nhã sẽ đổi ý vậy.
*đánh sưng má giả người mập: chỉ người ham sĩ diện, cố làm một việc gì đó mà mình không có năng lực để làm.
Giang Ly cầm tờ hóa đơn lên xem, rất may mắn, sáu sáu sáu*.
*số 6 trong tiếng trung phát âm khá giống với chữ 牛, có nghĩa là trâu, bò nhưng cũng có thể dùng để nói người khác giỏi, ngầu.
"Bây giờ mua có lợi lắm đó, chuẩn bị lên xăng đan rồi, tất cả giày búp bê đều được giảm 70%, ngày thường với cái giá này không mua nổi đâu!" Nhân viên bán hàng nghiêm túc nói, Giang Ly tính toán lại một chút, không giảm giá thì gần hai ngàn, đối với một đứa sinh viên mà vẫn còn ở nhà bố mẹ nuôi như hắn thì con số này căn bản không thể chấp nhận được.
Sắc mặt Ngụy hân Nhã lại rất bình tĩnh: "Cũng được đó." nói xong còn liếc Giang Ly một cái. Giang Ly cũng không hỏi là ai trả tiền, chỉ tự mình cầm hóa đơn đi tới quầy thanh toán, đau lòng rút thẻ ngân hàng.
Giang Ly còn chưa được thở, Ngụy Hân Nhã đã đi sang bên cửa hàng trang sức, vừa nhìn thấy giá tiền mang theo n số 0 đằng sau, Giang Ly liền cảm thấy thế giới như đang sập xuống. Ngụy Hân Nhã nhìn sắc mặt khó coi của Giang Ly, lạnh lùng ném cho hắn một câu: "Nhìn cái đức hạnh này của cậu đi!"
Nếu không phải trong lòng Giang Ly đang tự nhẩm một trăm lần chữ "nhẫn" thì chỉ cần một ánh mắt khinh bỉ kia của Ngụy Hân Nhã thôi, cũng đủ để hắn đè cô xuống đất cho một vố vào mặt ngay tại đây rồi.
Đi ăn trưa Ngụy Hân Nhã cũng rất biết chọn, chê chỗ kia bé chỗ kia bẩn, cuối cùng chọn một nhà hàng món Tây sang trọng, Giang Ly tốn hơn mấy trăm tệ mà ăn lại chẳng bõ dính răng. Hắn rất nhớ những ngày ở nhà Tô Mạch, cậu chỉ cần bỏ ra hơn 50 tệ là có thể khiến một nhà ba người ăn no cả ngày.
Giang Ly cầm điện thoại, bỗng nhiên rất muốn nhắn cho cậu một dòng tin nhắn, suy nghĩ một chút, cuối cùng lại không dám.
TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI WORDPRESS VÀ truyenwiki1.com CỦA TỊCH NGẠN PHƯỜNG
Lúc mua vé xem phim hai người lại cãi nhau một trận. Suất xem buổi trưa rất rẻ, thời gian cũng hợp lý, Giang Ly muốn nhanh chóng mua vé vào xem, xem xong rồi ai về nhà nấy. Ngụy Hân Nhã lấy lý do vừa ăn cơm xong chưa kịp tiêu hóa, nhất quyết muốn mua suất chiếu buổi chiều. Thấy Giang Ly không đồng ý, giọng điệu của cô lại chói tai hơn: "Không nỡ trả tiền chứ gì? Đến bạn gái mà cũng keo kiệt như vậy, cũng khá đấy!"
Nghe đồn hồi cấp ba Ngụy Hân Nhã có từng quen một người ngoài trường, cứ cuối tuần lại lái BMW tới đón cô tan học. Giang Ly nhịn mãi cũng tức, mạch máu trên cổ nổi lên, nói chuyện không hề khách khí: "Nào có? Tôi chỉ là một đứa sinh viên nghèo, làm gì có gì để mà đú theo đám nhà giàu các người? Yêu thì yêu, mà không yêu thì bỏ đi, để xem ai còn thích hầu hạ cô?"
Ngụy Hân Nhã trong nháy mắt tức giận đến mức cả mặt trắng bệch, ngón tay run run chỉ vào mặt Giang Ly. Giang Ly nói xong cũng hả giận không ít, nghĩ thấy mình nói chuyện có hơi lớn tiếng, định dỗ cô mấy