“Thi đại học xong tôi sẽ cho bà tiền. Sau này tôi sống hay chết, sướng hay khổ cũng không liên quan gì đến các người nữa cả.”
Mẹ Kiều khẽ giật mình. Phản ứng đầu tiên của bà ta là Kiều Lam lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ thật sự như lời con trai nói, trong trường đúng là có đứa con trai nhà giàu nào đó đang theo đuổi Kiều Lam? Giàu đến nỗi lập tức có thể vung ra hơn mấy chục vạn.
Nhưng nếu đã có bạn học như vậy, tại sao Kiều Lam lại phải trì hoãn đến sau khi thi đại học?
Mẹ Kiều không nghĩ ra: “Ai mà biết có phải mày đang nói dối hay không. Thi đại học xong mày đi học đại học ở chỗ khác, nhoắng cái đã không thấy mày đâu, tao biết đi đâu tìm mày?”
“Bà không đồng ý cũng được. Bà cứ ép tôi như thế, biết đâu được vài ngày tới tôi lập tức rời khỏi chỗ này, để cả đời này bà cũng không tìm được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ Kiều lập tức trở nên hoảng sợ.
Nếu thật sự làm căng, Kiều Lam bỏ trốn, vậy thì bà ta biết tìm chỗ nào mà khóc đây?
Hơn nữa mẹ Kiều nghĩ đến một khả năng khác.
Bà ta vốn không nghĩ đến chuyện Kiều Lam nhận được tiền thưởng khi thi đại học. Bây giờ mẹ Kiều luôn cảm thấy rằng chắc chắn là Kiều Lam đang dựa vào một học sinh giàu có nào đó, có khi còn giàu hơn cả nhà La Niên!
So sánh như vậy, mẹ Kiều bỗng cảm thấy không bắt buộc phải là La Niên thì mới được nữa. Có khi sau này Kiều Lam còn có thể tìm được người tốt hơn, bà ta có thể chờ xem.
Cuối cùng chuyện cũng được quyết định. Mẹ Kiều xem như là hài lòng quay về nhà. Buổi tối, bà ta cố ý tìm Kiều Nguyên hỏi thăm một chút, lúc đầu là ai theo đuổi Kiều Lam.
Mặc dù Kiều Nguyên không rõ lắm về bối cảnh gia đình của Hách Anh nhưng rốt cuộc thì Hách Anh vẫn là một nhân vật nổi tiếng trong trường. Mọi người truyền tai nhau, Kiều Nguyên cũng nghe ngóng được không ít.
“Dù sao cũng là một người cao ráo đẹp trai giàu có. Con nghe người ta nói nhà anh ấy kinh doanh bất động sản.”
Bất động sản!
Như vậy còn gấp mấy lần so với mở tiệm lẩu!
Mẹ Kiều đã thông suốt, lập tức gọi điện thoại cho chị Hai Kiều, bảo chị ta chuyển lời cho La Niên, bảo anh ta đừng đến làm phiền Kiều Lam nữa.
Chị Hai Kiều trợn tròn mắt. Sao nhoằng một cái mọi chuyện lại thành như vậy rồi?
“Kiều Lam là một đứa nóng tính, ép nó quá nó bỏ trốn thì làm sao bây giờ?”
Mẹ Kiều nói: “Hơn nữa, mẹ cảm thấy cái tên La Niên kia cũng không tốt lắm đâu. Cha mẹ kinh doanh nhà hàng. Em gái con xinh đẹp như vậy, có khi sau này lại tìm được người tốt hơn.”
Chị Hai Kiều thật sự bị mẹ Kiều làm cho tức chết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mẹ Kiều hời hợt bác bỏ chuyện này nhưng lát nữa người nói lại với La Niên chính là chị ta, không phải mẹ Kiều!
Chị Hai Kiều nào dám chuyển lời mẹ Kiều nói đến La Niên. Nghĩ tới nghĩ lui, chị ta quyết định đẩy hết tất cả trách nhiệm cho Kiều Lam.
Chị Hai Kiều tỏ vẻ như rất có lỗi với La Niên, tức giận mắng Kiều Lam, bảo làm thế nào Kiều Lam cũng không đồng ý, bọn họ đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, cô vẫn không chịu, nói còn ép cô nữa thì cô sẽ bỏ trốn, để bọn họ không tìm được cô.
La Niên đợi tin tốt suốt mấy ngày, cuối cùng lại nhận được kết quả như vậy. Dù có thích Kiều Lam đến mức nào đi chăng nữa, trong lòng anh ta bây giờ cũng tràn ngập tức giận.
Mắng Kiều Lam một lúc lâu mà vẫn chưa hết giận, La Niên lập tức gửi tin nhắn cho học sinh mà trước đây anh ta nhờ hỏi thăm số điện thoại của Kiều Lam.
Kiều Lam đổi số điện thoại, số mà La Niên tìm người nghe ngóng trước đây đã không gọi được nữa, anh ta chỉ có thể nhờ người đó đi hỏi thăm lại lần nữa.
Kết quả chờ rồi lại chờ mà vẫn không nghe ngóng được.
Ngoại trừ bác Trần và Đàm Mặc ra thì không có ai biết số điện thoại hiện tại của Kiều Lam cả. La Niên vốn đã tức giận, bây giờ lại càng bùng nổ hơn.
“Được rồi, chọc tức tôi đúng không!” La Niên cầm điện thoại với vẻ mặt giận dữ. Cô cũng không nhìn xem là cô có thể chọc vào anh ta hay không!
Từ thứ hai đến thứ sáu không có người ngoài nào được phép ra vào trường trung học phụ thuộc, xem như La Niên có tiền thì cũng không làm được. Anh ta chỉ có thể tiếp tục chờ Kiều Lam ở cổng trường vào cuối tuần.
Anh ta không tin là Kiều Lam có thể ở dí trong trường không ra ngoài.
Kiều Lam đúng là không ra ngoài thật.
Từ khi quyết định sẽ giành lấy số tiền thưởng kia, Kiều Lam quay trở lại với cường độ học tập cực kỳ cao năm lớp mười. Mỗi ngày ngoại trừ học ra thì vẫn là học, huống hồ Đàm Mặc cũng không đến trường, Kiều Lam bỗng cảm thấy có ít hơn một nửa số người có thể nói chuyện.
La Niên đợi ở cổng trường hai ngày cũng không gặp được Kiều Lam, tức đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không nghĩ ra cách nào cả.
Nhưng trước khi tìm ra cách nào mới, nhà La Niên đột nhiên xảy ra chuyện.
Bình thường Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm vốn không được điều động vào thời điểm này, nay lại kiểm tra đột xuất, phát hiện nguyên liệu không đạt tiêu chuẩn vệ sinh ở bếp sau.
Mỗi năm đều có rất nhiều nhà hàng bị điều tra ra là vệ sinh không đạt tiêu chuẩn. Bình thường mà nói chỉ cần tình huống không nghiêm trọng lắm thì bị phạt mấy vạn tệ sẽ xong việc.
Vậy nên lúc đầu nghe được chuyện này La Niên cũng không để ở trong lòng. Nhưng cuối cùng sau khi có quyết định xử phạt, La Niên và cha mẹ mình đều choáng váng.
Tiền phạt đúng là không nhiều nhưng toàn bộ nhà hàng lại bị cưỡng chế ngừng kinh doanh.
Không cho mở cửa.
Chuyện này đối với nhà họ La mà nói đúng là sấm sét giữa trời quang.
Mà cùng lúc đó, chi nhánh nhà hàng mà cha mẹ La Niên và chị Hai Kiều cùng kinh doanh cũng xảy ra chuyện. Chị Hai Kiều chưa từng có kinh nghiệm kinh doanh nhà hàng. Từ nhỏ chị ta đã đi theo cha mẹ Kiều, đã quen nhìn cha mẹ Kiều cố ý lén dùng mánh lới sử dụng nguyên liệu kém chất lượng. Nhà hàng mới mở chưa được bao lâu, chị Hai Kiều đã học theo cha mẹ Kiều, kết quả trực tiếp bị tóm gọn.
Với nhà hàng nhà La Niên, Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm vất vả lắm mới tìm được nguyên liệu không hợp quy định, nhưng với nhà hàng của chị Hai Kiều, quả thật đâu đâu cũng có.
Chi nhánh mới mở chưa đến một tháng đã bị ngừng kinh doanh, lại còn bị thu hồi giấy phép buôn bán.
Nhưng cha của La Niên còn xui xẻo hơn nữa, ông đứng tên chủ nhà hàng này.
Khó khăn lắm cha La Niên mới thoát được vụ nhà hàng của mình, kết quả nhờ chị Hai Kiều lén sử dụng mánh lới, ông ta bị kéo thẳng vào địa ngục.
Cả hai nhà hàng trực tiếp ngừng kinh doanh, bị nêu thẳng tên phê bình trên bản tin thời sự tỉnh. Chẳng bao lâu tất cả mọi người đều