HÀNG HIỆU
– – 0 – –
Nhắc đến hàng hiệu, mọi người nghĩ đến cái gì?
Channel, Dior, Hermes, Valentino, Mango, Karen Millen, . . ?
Đúng, nhưng không đúng.
Khái niệm hàng hiệu của mọi người xưa nay đều bị lệch rồi.
Hàng hiệu là mặt hàng có thương hiệu (tự thiết kế, làm bằng chất xám, không đạo nhái trộm cắp) chứ không phải chỉ là đồ đắt tiền và được nhiều người biết đến như những hãng nổi tiếng ta nêu trên đâu.
Trong hàng hiệu họ chia ra hai dạng, một dạng bình dân và một dạng cao cấp. Đương nhiên hàng bình dân của họ chúng ta cũng phải tốn không ít tháng lương để mua được một món.
Nhưng thay vì chúng ta mua những hãng nổi tiếng trên thì vẫn có thể mua những hàng bình dân mà. Giá quần áo của những hãng bình dân tầm 700k trở lên thôi.
Ta thấy người tiêu dùng thà mua bốn cái áo 700k chứ không mua 700k 1 cái áo. Ta xưa nay mua đồ đều phải chọn hàng có nhãn mác, đắt một chút thì mua ít lại, có đôi khi rất lâu mới mua đồ một lần, mỗi lần mua chỉ mua tầm 1-2 cái là max.
Vì sao?
Không phải vì ta giàu đâu, mà vì đồ có thương hiệu họ chú trọng chất liệu, hoa văn, dáng áo lắm, mặc lên người trông sang trọng, lại tôn dáng. Kiểu dáng ta chọn đều là dạng basic, không theo mốt vì thế mua ít nhưng chất lượng hơn là mua nhiều nhưng mặc chỉ vài lần là hết trend.
Hôm nay vô tình lướt FB thấy rất nhiều bạn chê đồ của H&M rất tệ lại đắt thế mà mang mác hàng hiệu. Xin lỗi nhưng các bạn thật nông cạn, đó là hàng hiệu vì họ không đạo nhái của ai, nhưng đó là hàng bình dân nên giá