CHUYỆN THÚ VỊ KHI TẬP THỂ DỤC BUỔI SÁNG NGOÀI CÔNG VIÊN
– – 0 – –
Dạo này ta duy trì thói quen dậy sớm đi bộ ở công viên thấy được không ít thứ, vốn không định viết lên nhật ký đâu thế nhưng hôm nay để ta phải động thủ viết ra. Đều là những mẫu truyện ngắn nói về cách nhìn của ta mà thôi.
1- Tập thể dục để làm cái gì? Là để bảo vệ và duy trì sức khỏe. Ấy vậy mà có rất nhiều người sáng ra công viên tập thể dục xong sau đó ngồi ở ghế đá cầm điếu thuốc hút phì phèo. Sau này phát bệnh, đi nói với bác sĩ rằng mỗi sáng đều tập thể dục, bác sĩ cũng bó tay với ca này. Thật hy vọng thuốc lá có thể biến mất hết đi, nhưng mà nếu thế thì rất nhiều người sẽ thất nghiệp, không thể ác độc thế được, mặc dù ta cảm thấy bản thân chả phải hạng lương thiện gì.
2- Bến chờ xe bus đối diện công viên có dáng một bảng quảng cáo thật to. Bên trên viết, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, trong thuốc lá có chứa 7000 chất độc hại, 69 chất gây ung thư. Thế mà vẫn có người ngồi trước cái bảng đó hút hết điếu này đến điếu khác.
3- Ta đi bộ lòng vòng công viên gặp được một ông chú cao to, đeo khẩu trang ta đoán là người Ấn vì mắt lõm sâu như tây nhưng lại có màu tóc xoăn đen và làn da rất nâu. Ông chú này để ta rất ấn tượng, mặc quần áo rất gọn gàng, trên tay lúc nào cũng cầm cái khăn tùy thời lau mồ hôi. Tuy nói ông chú này cũng giống ta, đều chỉ đi bộ trong công viên mà thôi, thế nhưng chúng ta lại đi ngược vòng với nhau. Đương nhiên lâu lâu sẽ có lúc đụng mặt, mỗi lần thế ông chú đều sẽ chủ động đi cách ta một đoạn tầm hơn một cánh tay. Lâu lâu có lúc đụng phải ở trên một viền nhỏ ngoài công viên, ông chú sẽ lựa chọn đi chậm lại và đứng ở ngoài viền ưu tiên nhường cho ta đi ở bên trong. Wow, manly, giáo dưỡng và ý thức đều tuyệt vời, sự chu đáo thể hiện qua hành động không cần dùng lời nói đã thành công lấy được thiện cảm của người khác. Ở trong công viên rất nhiều người đều đi bộ nhưng ta quan sát chỉ mỗi ông chú này là như thế, nhất là đối với phụ nữ, trong khi những người khác đều sống chết mặc bây. Chả trách ông ngoại ta thường nói, có một số người, một cái nhíu mày, một cái nhấc tay đã thể hiện ra được khí chất, học thức, ý thức và gia giáo của họ. Trong đời này, ta tận mắt thấy được mấy người như thế, thật đáng hâm mộ và học hỏi.
4- Trong thường ngày, những hành động quơ tay quơ chân, nhún nhảy vô cớ ở những nơi khác sẽ bị dòm ngó như người ngoài hành tinh, nhưng ở công viên nó là một chuyện hết sức bình thường. Mọi người đều làm, bạn thích bạn cũng có thể làm, không ai nhìn bạn hay nói bạn khùng cả, trừ