NHỮNG MẪU CHUYỆN NHỎ DỊP CUỐI NĂM HOÀNG LỊCH
– – 0 – –
Đầu tiên phải nói đến việc tiêm chích. Như mình đã nói trước đó, mình đang bệnh mỗi tuần đều phải đi chích. Dạo này bệnh tình ổn hơn nên mình năn nỉ bác sĩ cho miễn chích một tuần. Còn chưa kịp vui khi bác sĩ cho miễn chích thì tối hôm đó tổ trưởng tới nhà phát giấy bảo sáng mai đi chích mũi ba.
Thực sự mà nói, tâm trạng cực đau luôn.
Sáng sớm đi chích, mũi tiêm vừa vào da thịt mình thét sắp banh luôn cái hội trường, nước mắt ào ào chảy như thác. Đã thế còn nghe những bác sĩ trẻ tuổi nói, ‘trời ơi, mũi ba rồi mà còn sợ nữa’.
Ủa? Lạ kỳ à nghen, sợ thì sợ thôi liên quan gì đến số thứ tự mũi chích đâu chứ. Phải nói, có lẽ họ là thực tập sinh nên chích đau kinh khủng luôn.
Hiện giờ mỗi lần nhớ lại vẫn còn thấy đau, ấy vậy mà hôm qua edit chương mới của Thư Linh Ký lại là chích. Nhờ cách hành văn của tác giả đã để mình có một trận cười sảng khoái hơn rồi.
Con nhóc hàng xóm mấy cô mình nuôi từ nhỏ, bình thường mình chọc nó xíu rồi chạy lên lầu, nhưng dạo gần đây nó thấy mình như thấy vàng luôn, mừng húm mà dính như keo dính chuột, chạy thế nào cũng không thoát được. Mỗi lần thấy mình cầm điện thoại là y như rằng nó làm động tác bảo mở điện thoại cho nó xem, trong khi những người khác cầm điện thoại nó lại không hề làm thế.
Cả laptop của mình cũng thế, nó mà lên phòng mình chơi là chỉ ôm lấy cái laptop gõ bàn phím lạch cạch thôi. Nói thế nào, dụ thế nào cũng chả chịu buông tay. Rõ ăn hiếp mình luôn.
Mấy tháng này tâm trạng mình có tốt hơn nên đã đi shopping trở lại. Quan trọng nhất là mấy thứ mình mua không ít thì nhiều đều dính líu tới màu hồng. Chẳng hiểu thế nào nữa, cứ màu hồng là mình thấy đẹp. Không lẽ dạo này tâm trạng tốt nên tâm hồn thiếu nữ cũng tăng theo???
Dạo này hết bệnh nặng đến mắt kính hư nên mới kéo dài thôi chứ không có bỏ ngang đâu mọi người nha. Tết năm nay vẫn dịch nên chắc là sẽ ở nhà up chương mới chứ không đi du lịch hay chúc tết như mọi năm nữa.
Koibito suốt ngày ép uổng mình đi mua đồ tết, không được đi chơi lại chưa tìm