Bận rộn vất vả là như thế nhưng muỗi tôi rất vui vẻ, cảm thấy như mình đã tìm thấy được nghề nghiệp yêu thích đầy đam mê.
Phải biết rằng ngay trong thế giới loài người, đại đa phần các em học sinh, sinh viên khi ra trường đều phải làm trái ngành trái nghề đó thôi.
Họ cố gắng đi kiếm tiền từ những việc mình không yêu thích để có tiền tiêu vào những thứ mình đam mê.
Ủa mà nãy giờ nghe tôi nói, các ông bà không có hiểu lầm gì đấy chứ? Ý tôi khi nhắc đến hàu đến bướm là những hình xăm trên vai trên cổ những cô thiếu nữ kia kìa.
Các ông lại nghĩ đi đâu vậy? Đừng nghĩ đến những nơi đen tối, hãy hướng về nơi có ánh sáng mặt trời.
Tôi là một con muỗi có văn hóa, có đạo đức, có nhiệt huyết và có một trái tim nhân hậu.
Tôi tuyệt đối không nhìn thấy những thứ không cần nhìn, không nghe thấy những thứ không cần nghe và không làm những việc trái với lương tâm của loài muỗi.
Tôi thề nếu muỗi tôi có nói sai thì điện tắt!
“Phụp…” Điện nhà hàng chợt tắt gây lên một tiếng ồ thật lớn của thực khách.
Ba giây sau đèn sáng lại.
Có lẽ do hệ thống điện đổi pha đây gây lên.
Thế nhưng muỗi tôi thì mặt mày ngơ ngơ ngác ngác.
“Đệch… thiêng vãi cả chưởng muỗi”
Kiếm được 120 giọt máu đào từ chỗ “hở” của hội chị em, cộng thêm 110 giọt hàng tồn, vậy là đã có 230 giọt.
Thiếu 70 giọt nữa là đủ tiến hóa lên cấp thứ 4.
Đêm nay muỗi tôi cần phải chăm chỉ hơn để hoàn thành KPI của Thiên Đạo.
Cái số đi làm công nó khổ như vậy đó, sáng bị dí KPI, tối cũng vấn dí KPI, đến đêm về vẫn là KPI.
Cơ mà có thưởng là có động lực, có tiến bộ là có sức cày.
Cứ nghĩ trong đêm nay tôi lại lên được một cấp nữa.
Thật sảng khoái biết bao.
Tôi cũng còn đang chờ hai băng đảng Rồng Đen và Bạch Hổ hẹn nhau đấu kiếm nữa cơ.
Đã chém nhau thì kiểu gì thì cũng có máu tươi vương vãi đầy đất.
Có khi muỗi tôi lại kiếm được đầy bồn đủ bát cũng nên.
He he
Bây giờ họ còn đang lo ăn nhậu, tôi cũng an tâm tiếp tục bay đi tìm nơi hở của chị em mà giao lưu.
Mà muỗi tôi cũng khôn lắm á.
Tôi chỉ chọn chích từ phần eo của các nàng trở xuống thôi.
Bởi nơi này ở dưới gầm bàn tiệc, dễ ẩn nấp, việc hút chích cũng như chạy trốn dễ dàng hơn rất nhiều.
Ngoài ra, cũng bởi vì vấn đề trang phục mà các cô nàng để hở rất nhiều nơi không có vải.
Tôi tha hồ mà giao lưu cùng du lịch.
Tôi cảm thấy muỗi sinh của mình đêm nay như đến được đỉnh cao.
A hi hi
------
Đến gần 21h, như đã bị đầy bụng bia, Xuân Tóc Đỏ đứng lên xin phép đại ca Trung chín ngón cùng mọi người được vào toalet để xả nước cứu thân.
Sống trong bang phái có quy củ sâm nghiêm thì việc đi toalet cũng luôn cần phải thông báo và xin phép.
Ngay khi Xuân Tóc Đỏ đi vào chưa đầy môt phút thì có hai chiếc xe ô tô 15 chỗ chạy tới trước quán rồi phanh gấp lại.
Mọi người nghe thấy tiếng két chói tai nên hiếu kỳ nhìn qua như đang dò hỏi “ai đó, có chuyện gì?”
Cửa xe mở, một nhóm thanh niên đầu highlight mặc áo da đen thêu hình hổ trắng chui ra đứng hai bên chờ đợi.
Một trung niên độc nhãn oai phong bước xuống.
“Quán Ốc Tư Béo đây phải không? Cả bang Rồng Đen đang ăn nhậu nơi này à? Thật là vui vẻ quá xá đi”.
Thanh niên đội mũ lưỡi trai hơi cúi đầu đáp:
“Vâng, thưa Thành ca, người của bang mình đã xác nhận rằng bọn họ đang ngồi nhậu phía trong sảnh!”
“Vậy ah.
Vậy thì làm tới luôn đi.
Tao cũng muốn biết vẻ mặt ngỡ ngàng của thằng Trung chín ngón sẽ ra sao khi nhìn thấy mặt của tao ở đây.
Ha Ha Ha.” Thành ca cất tiếng ra lệnh
(Thành ca còn có hiệu là Thành Độc Nhãn bang chủ bang Bạch Hổ.
Tên tuổi của y nổi như cồn trên giới giang hồ mười năm đổ về trước nhờ mất một mắt khi đánh nhau với bang chủ bang Càn Khôn – một nhánh con của tổ chức Thiên Địa Hội người Hoa.
Nghe nói trận chiến ấy vô cùng thảm liệt, trời rung đất chuyển, tinh hà đổi dời, sao băng vẫn lạc.
Thành ca lúc ấy chịu mất một mắt để giết chết đối phương, chấm dứt sự thống trị của nanh vuốt