(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.)
------
Lúc này Trần Sang Âm đã phải chạy đến cầu cứu Trương Gia giúp đỡ.
Trương Gia và Trần Gia sau khi cân nhắc các điều khoản “liên minh” đã nhất trí hành động.
Một mặt Trần Gia phải tuyên bố không bắt “nạn nhân” kia phải bồi thường bất cứ khoản tiền nào cả, thậm chí phải làm đơn bãi nại và xin giảm nhẹ án cho bị đơn để xoa dịu cơn phẫn nộ của dư luận Đông Lào.
Trương Gia lúc đó vừa hay có trong tay tập đoàn truyền thông Yeah 9! đã tung ra hàng loạt bài và video tung hỏa mù cũng như tẩy trắng cho Trần Gia.
Đồng thời, Trần Gia cũng mất thêm một khoản tiền không nhỏ để bịt miệng báo chí.
Sau lưng lại dùng sức ảnh hưởng của Thiên Địa Hội để cảnh cáo và đe dọa những người cầm đầu các hội nhóm untifan trên các nền tảng mạng xã hội.
Cuối cùng, bị cáo kia lãnh án bảy năm tù giam cho tội tống tiền và sự việc cũng dần lắng xuống.
Từ đấy, Trần Gia chính thức trở thành tiểu đệ thiên lôi sai đâu đánh đó của Trương Gia ở Đông Lào.
------
Lúc này trong một căn phòng khách xa hoa ở biệt thự Trần Gia, thiếu gia Trần Dũng Âm đang phải cúi gầm mặt nghe Trần Sang Âm chửi mắng.
Bên cạnh còn có phu nhân Phạm Thị Hoa mặt mày hơi lo lắng, đại tiểu thư Trần Phương Âm đang rũa móng tay còn nhị tiểu thư Trần Bích Âm chăm chú ngồi thêu hoa.
Có vẻ như cảnh này cũng không phải diễn ra lần đầu tiên nên hai người chị cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên hay hiếu kỳ.
“Mẹ mày, thằng chó chết.
Đàn bà ở cái xứ Đông Lào này đâu có thiếu mà mày lại đi cướp người của Trương Thiếu Gia hả?
Bộ mày không có biết chữ chết viết như thế nào ư? Mày muốn tao viết ra đây bằng tiếng Hoa hay tiếng Đông Lào?
Tao cho mày ăn học đàng hoàng, đi du học tận bên Mẽo quốc thế mà mày không khôn ra được tý nào cả.
Sự nghiệp của Trần Gia để cho một người thừa kế như mày liệu có ổn không hả?
Nếu không phải bố mày đã hết date còn mẹ mày đã hết trứng thì tao cũng ráng đẻ thêm một đứa khác thay thế mày.
Mày phải hiểu rằng gái gú thì có cái nên ăn, có cái nên cúng chứ.
Hàng nếu nên ăn thì tất nhiên ăn không nhả xương nhưng hàng để cúng thì tuyệt đối không được tơ tưởng gì dù trong suy nghĩ.
Hiểu chưa thằng ngu? Tức chết tao rồi!”
“Cha.
Chuyện này là thế nào? Sao cha chửi con ạ? Nãy giờ con chưa hiểu chuyện gì cả?”
Thiếu gia Trần Dũng Âm khuôn mặt ngơ ngác, yếu ớt hỏi
“Mày làm sao mày lại còn hỏi tao? Mày làm sao mày lại không biết?
Được, vậy nhân đây tao cũng thẳng thắn với mày luôn cho mày tỉnh ngủ.
Vừa nãy, Trương Bình Xuyên con chó của Trương thiếu gia Trương Bá Hưng vừa gọi điện cho tao cảnh cáo mày từ nay không được chấm mút cũng như hủy bỏ các hoạt động ngầm đối với một cô gái tên là Trần Mộng Thu.
Tao hỏi mày Trần Mộng Thu là đứa nào? Gia thế ra sao? Tại sao mày lại đi tranh giành tình nhân với cả Trương Tổng hả?
Bộ mày không biết Trương Gia ở cái đất Đông Lào này có địa vị ra sao mà còn dám chọc vào”.
Trần Dũng Âm bây giờ mới vỡ lẽ ra nguyên nhân do đâu.
Cũng bởi vì Mộng Thu chỉ là một trong những cô gái mà y có ý tứ.
“Địa vị và gia thế của cô ta quá bình thường nên tương lai chẳng thể nào bước chân vào được cánh cửa hào môn.
Vì thế hắn cũng chỉ nghĩ tán tỉnh trêu đùa và lấy đối tượng ra để thách đấu với Đỗ Thiếu, Nguyễn Thiếu và Trịnh thiếu mà thôi.
Ai ngờ bây giờ cô ta lại trèo lên thân của Trương Tổng, đúng là xui xẻo mà”.
“Cha, cô ta cũng có chút tư sắc nhưng gia thế bình thường.
Không hiểu sao lại móc ngoặc với Trương Tổng.
Nếu Trương Tổng đã có ý đó thì con thu tay lại là được chứ gì?
Hơn nữa có phải mình con nhắm vào cô ta đâu, còn có Đỗ Thiếu, Nguyễn Thiếu và Trịnh Thiếu nữa mà”.
“Hử.
Tao bất kể cô ta có gia thế hay không gia thế.
Chỉ cần Trương Tổng muốn thì mày không được nhúng chàm.
Mà mày nói cái gì cơ? Sao lại liên quan đến Đỗ Thiếu, Nguyễn Thiếu và Trịnh Thiếu?”
Trần Sang Âm thừa hiểu con trai mình nhắc tới Đỗ Thiếu, Nguyễn Thiếu và Trịnh Thiếu là ai.
Đỗ Thiếu là thiếu gia của nhà họ Đỗ hoạt động trong nhiều linh vực trong đó