Nhật Ký Của Ôn Tây

Cái gọi là lý tưởng


trước sau

Trong xe, nữ chính gắp đồ ăn cho cô, lãnh đạm nói: "Ôn Đông nhờ tôi quan tâm đến cô, ăn đi, anh ta bảo đây đều là món cô thích."

Ôn Tây cũng không khách khí, yên lặng ăn cơm.

Cô biết cô ta, nhưng không thân.

Ông nội cô với ông ngoại cô ta là bạn chí cốt, mấy năm trước tụ họp, cô có gặp cô ta một lần.

Có điều cô không biết, hình như cô ta và anh trai rất thân quen?

Anh trai từng nói: Những cô gái thân thiết với anh, đều đã lên giường cùng anh.

"Cô tới đoàn phim làm gì?" Nữ chính hỏi: "Đại tiểu thư Ôn gia còn cần phải trải nghiệm cuộc sống như vậy sao?"

"Vậy còn cô?" Cô hỏi lại, "Đóng phim không vất vả sao?"

"Vất vả à......" Cô ta bất cần xua tay, "Nhưng tôi thích!"

Đây là lý tưởng mà Trần Phi Phi nói ư?

Ôn Tây không hiểu.

Ăn xong lau miệng, cô nói: "Vừa rồi cô múa chưa tốt, lát nữa tôi dạy lại cho cô?"

"Không cần." Cô ta nói: "Việc đó có thể tìm thế thân, không cần mất công như vậy! Hiện tại thứ showbiz muốn không phải tác phẩm, mà là đề tài, cô không hiểu đâu."

Cô quả thực không hiểu.

Xem ra cái cô ta thích, không phải là lý tưởng như Trần Phi Phi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện