“Mẹ, nàng đã là người của con, con không viết!”
Máu chảy dọc theo khóe môi Phong Ly Dạ, rơi xuống từng giọt.
Rất nhanh, máu đã nhuộm đỏ sàn nhà dưới người hắn.
Tờ giấy trắng kia, hắn rốt cuộc vẫn cầm lên, dưới ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, xé nát.
“Thằng khốn này…”
Yến Lưu Nguyệt thở không ra hơi, ánh mắt tối sầm lại, ngất đi.
“Mẹ!” Phong Thần Mặc bước dài qua, cuống quít đỡ bà ta dậy.
“Trù thúc, mẹ ngất đi rồi, thúc mau đến nhìn xem!”
Lam Trù trước kia vẫn luôn đi theo bên cạnh Tướng quân, hành quân tác chiến nhiều năm như thế, cũng hơi có chút hiểu biết với y thuật.
Ông ta đến ngay lập tức, cầm tay Yến Lưu Nguyệt lên.
Phong Ly Dạ vẫn quỳ gối trước linh vị của Nam Tinh và Phong Hồng Đào, nhìn Yến Lưu Nguyệt được đỡ lên ghế, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Hắn không muốn để cho mẫu thân buồn.
Nếu có thể, hắn tình nguyện không muốn mạng mình, cũng không muốn chọc giận mẫu thân.
Nhưng chuyện này, hắn không cách nào nhượng bộ.
Tại sao lại thà chết cũng không muốn viết thư bỏ vợ? Có lẽ chính hắn cũng không rõ.
Chỉ là, trong lòng không muốn thì chính là không muốn.
Hắn không muốn viết!
Lam Trù nhấn vài huyệt đạo của Yến Lưu Nguyệt, lại nhấn nhân trung một chút, Yến Lưu Nguyệt mới chậm rãi tỉnh lại.
“Mẹ!” Phong Thần Mặc cầm tay Yến Lưu Nguyệt, khẩn cầu: “Mẹ, mẹ đừng giận, đại ca biết lỗi rồi! Mẹ, thân thể quan trọng!”
Yến Lưu Nguyệt suy nghĩ trong lòng, huyết khí còn đang bốc lên.
Bà ta nhìn con trai còn đang quỳ gối ở tiền đường.
Phong Thần Mặc vội nói: “Đại ca, huynh nói gì đi!”
Đại ca căn bản cũng không thích Cửu Công chúa kia, tất cả tâm tư của đại ca đều đặt trên chiến trường, nhi nữ tư tình với huynh ấy mà nói, không đáng nhắc đến.
Đại ca có phải là có lời gì khó nói? Nếu không, huynh ấy không thể chỉ vì một nữ nhân, mà ngỗ nghịch mẫu thân!
“Đại ca!”
Nhưng Phong Ly Dạ vẫn quỳ thẳng, không hề nhúc nhích.
“Đại ca, có phải là Cửu Công chúa đã giở thủ đoạn gì ra với huynh không? Cửu Công chúa ép huynh phải không?”
Mặc dù hắn ta không tin, đại ca không gì không làm được của hắn ta sẽ bị người khác ép buộc.
Nhưng đại ca rốt cuộc là vì sao?
Yến Lưu Nguyệt