Sở Khuynh Ca thực sự có một cảm giác, người ngồi trong nhà, còn tai họa rơi từ trên trời xuống.
Chàng thiếu niên đẹp trai này vừa vào cửa đã đánh Xảo Nhi, sau đó, chĩa mũi kiếm vào ngực của nàng?
“Ngươi… Nhận sai người à? Ta không quen biết ngươi mà!”
Nhưng thật ra nàng không hề hoang mang chút nào, có lẽ là bởi vì, tên sát thủ này thật sự quá đẹp.
Có cảm giác của một chàng vương tử u sầu!
Nam nhân thời đại này lớn lên thật đẹp muốn chết.
Thiếu niên này, có thể so được với Ly Thế tử đó!
Bây giờ mới mười tám mười chín tuổi, qua hai năm nữa, nhất định sẽ phát triển hoàn toàn.
Có điều, tại sao hắn ta lại muốn gϊếŧ mình chứ?
“Yêu nữ! Quả nhiên lớn lên có gương mặt mê hoặc chúng sinh! Chờ ta xử lý ngươi ngươi, xem ngươi lấy cái gì để đi mê hoặc đại ca ta!”
Phong Thần Mặc tiến lên một bước, Sở Khuynh Ca nhanh chóng lùi hai bước: “Chờ một chút, đại ca ngươi?”
“Yêu nữ, đừng làm bộ làm tịch! Ngươi làm gì đại ca ta, trong lòng của ngươi biết rõ!”
“Đại ca ngươi là ai? Không phải là Phong Ly Dạ đó chứ?”
Bỗng nhiên nàng nhớ ra, Phong gia vẫn còn một vị thiếu gia, là em ruột cùng cha cùng mẹ với Phong Ly Dạ.
Nghe nói những năm qua luôn đi theo bên cạnh Yến Lưu Nguyệt, vì thế Sở Khuynh Ca trước kia cũng chưa từng gặp mặt.
Bây giờ vừa thấy Sở Khuynh Ca thật sự muốn thở phào một hơi.
Cũng may là Cửu công chúa trước kia không gặp thiếu niên này, nếu không, có khi nào nàng nổi lên sắc tâm, muốn thu hết cả hai huynh đệ không?
Hắn ta thật sự rất đẹp, rất dễ làm cho người khác đau lòng.
Phong Thần Mặc hận nhất là thấy nữ nhân dùng ánh mắt như mèo nhìn mình, vẻ mặt sầm xuống, mũi kiếm đã chĩa lên trên mặt Sở Khuynh Ca.
Sở Khuynh Ca vội la lên: “Chờ một chút, ta… Ta tay không tấc sắt! Người cần gì phải thắng một người không có võ.
”
Nàng quay người một cái, cầm lấy thứ gì đó trên bàn.
Lời này cũng chỉ là tiện miệng nói ra, nàng đang chuẩn bị phản kích.
Không ngờ rằng vậy mà chàng thiếu niên xinh đẹp này đã ngừng lại thật, hung dữ nói: “Ngươi đi lựa món vũ khí đi!”
“…” Nàng thấy cạn lời, nàng cũng đã chuẩn bị ra tay, mà đối phương lại hào phóng như vậy.
“Ta sẽ không dùng vũ khí đâu.
” Nàng dựa lên trên bàn, vui vẻ thoải mái nhìn hắn ta.
Phong Thần Mặc thấy khó hiểu.
“Yêu nữ, ta thật sự muốn gϊếŧ ngươi!” Tại sao nàng lại còn bày ra dáng vẻ không màng sống chết thế này?
“Ngươi ra tay đi.
” Sở Khuynh Ca bĩu môi.
Ánh mắt Phong Thần