Trên Đoạn Trường Nhai, gió rít gào.
Ánh trăng nhàn nhạt rơi xuống, chiếu vào người, trên mặt đất kéo ra một bóng người xa lạ lạnh lùng.
Yến Lưu Nguyệt đang đi trong rừng, dần dần bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Tại sao tối nay Đoạn Trường Nhai lại yên tĩnh như vậy?
Bà ta tiếp tục bước về phía trước, mỗi bước đi, trái tim của bà ta lại hơi thắt lại.
Phía trước là Đoạn Trường Nhai, nhưng lại không có ai ở đó.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ … bà ta bị lừa?
Đột nhiên, Yến Lưu Nguyệt dừng bước, đi nhẹ lại, lập tức lui ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, một bóng người mảnh mai đi ra từ phía sau cây.
Không một tiếng động, luôn trốn ở nơi đó, thế mà bà ta còn không phát hiện ra!
Trong lòng Yến Lưu Nguyệt kinh hãi, xoẹt một tiếng, một lưỡi kiếm chém tới.
Đối phương bên kia thậm chí còn không nhúc nhích một cái, nhưng bóng dáng này lại giống như một bóng quỷ, trong nháy mắt biến mất!
Cao thủ tuyệt đỉnh!
Yến Lưu Nguyệt hít sâu một hơi, không dám khiêu chiến, một kiếm chém vào không khí, bà ta muốn đi ngay bây giờ.
“Ngươi cứ thế rời đi, bỏ mặc con của ngươi sao?”
Sau lưng, giọng nói khàn khàn trầm thấp cùng với nội lực êm dịu, khiến bước chân của Yến Lưu Nguyệt đình trệ, suýt chút nữa ngã từ trên cây xuống.
Ly Dạ …
Bà ta bước sai một bước, vững vàng rơi xuống đất, quay đầu lại nhìn không trung nơi người đàn ông áo đen biến mất.
"Các ngươi rốt cuộc là ai? Cứ lén lén lút lút thì còn gì là hảo hán nữa? Mau ra đây cho ta!”
Phong Ly Dạ căn bản không có ở đây, nơi này, là vì bà ta mà đến!
Tại sao?
Chẳng lẽ, là kẻ thù của bà?
“Các ngươi là người của Sở Khuynh Ca à?” Tên tiện nhân đó, vậy mà dám phái người đến ám sát bà!
Sao nàng ta lại có thể độc ác như vậy?
Sau một giây suy nghĩ, đột nhiên trên đầu truyền đến chuyển động kì lạ.
Yến Lưu Nguyệt ngước mắt lên, nhìn thấy một tấm lưới khổng lồ đang giăng trên bầu trời!
Quả nhiên đây là một cái bẫy!
Đang định rút lui, bà ta lại nghe thấy xoẹt xoẹt vài tiếng, hai thanh ám khí, chặn kín đường rút lui của bà ta!
Yến Lưu Nguyệt cũng được coi là cao thủ, một đường trốn không thoát, lập tức xoay người trên không trung, nhanh chóng lao về hướng khác.
Thật không ngờ tới, đối phượng thậm chí còn dự đoán được bà ta sẽ đi hướng kia, rồi bà ta sẽ chạy như thế nào, đều đoán chuẩn không lệch!
Nơi bà ta đặt chân, còn được chôn giấu một ám khí!
“A!” Yến Lưu Nguyệt né tránh được hai ám khí phía trước,