Tối nay trong lòng Sở Khuynh Ca luôn cảm thấy có điều gì đó bất an.
Đặc biệt là không thấy Nhu Nhi đi theo bên cạnh Sở Vi Vân.
“Lam Vũ, ngươi đi xem Xảo Nhi có ở trong phòng không?” Nàng quay đầu lại nói nhỏ với Lam Vũ đang đứng ở phía sau.
Lam Vũ gật đầu, lập tức rời đi.
Cách đó không xa, Phong Tảo, người đang đứng phía sau Phong Ly Dạ, đưa mắt sang nhìn.
Một chút nghi ngờ.
Sở Khuynh Ca không thể giải thích được đây là cảm giác như thế nào, tóm lại là có chút bất an.
Phong Tảo vừa nhìn thấy sắc mặt của nàng, cảm giác bất an trong lòng hắn ta lập tức tăng thêm vài phần.
Hắn ta tiến lên một bước, định xin Thế tử gia cho lui ra, nhưng không ngờ Nam Tân Dịch, người đang ngồi đối diện với Phong Ly Dạ đột nhiên cười vang lên: “Thích tướng quân, ông là Đại tướng quân Trấn Nam của Nam Tấn, còn Ly Thế tử là chiến thần của nước Sở.
Nam Tấn của chúng ta và nước Sở luôn có quan hệ giao hảo, đương nhiên sẽ không có cơ hội giao chiến, nhưng vẫn có thể tỷ thí học hỏi lẫn nhau, ông nói có phải không?”
Thích Kiêu nghe vậy nhất thời hăng hái nói: “Xin hỏi Nhị hoàng tử có gợi ý gì không?”
Bọn họ đều là quân nhân, đối với tỷ thí võ thuật và những thứ khác rất có hứng thú!
Nam Tân Dịch liếc ông ta một cái, sau đó nhìn sang Phong Ly Dạ ở phía đối diện, cười nói: “Nghe nói mãnh tướng dưới trướng của Thế tử gia rất có bản lĩnh, tướng sĩ dưới trướng Thích tướng quân cũng dũng mãnh hơn người, hay là, hai vị dũng sĩ dưới trướng mỗi bên ra tỷ thí một lần, mọi người cảm thấy như thế nào?”
Thành chủ Cố Văn Vũ nghe vậy lập tức vỗ tay tán thưởng: “Đây đúng là một đề xuất hay! Không biết ý của Thế tử gia và tướng quân như thế nào?”
“Chỉ cần mọi người vui vẻ là được rồi, Lãnh Chiến.
” Thích Kiêu hét lên.
Sau lưng ông ta, một người bước ra.
Tên nam nhân này trông khoảng hai mươi tuổi, thân hình mảnh khảnh và vẻ ngoài khá anh tuấn.
Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra rằng hắn ta không phải là người nói nhiều.
Võ sĩ! Đây là ấn tượng đầu tiên của mọi người về Lãnh Chiến.
Phong Ly Dạ khoát tay, Phong Tảo không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể bước lên đi đến giữa yến tiệc.
Sau khi Phong Tứ vào thành đã lập tức đi ra ngoài, Phong Tảo biết rằng, mỗi lần đi đến một nơi nào đó, Phong Tứ nhất định phải nắm rõ được tình hình.
Đêm nay Phong Tứ không có ở đây,