Đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi.
Câu nói này tựa như một lời nguyền rủa.
Cả quá trưa, Phong Li Dạ không thể đọc một cuốn sách hay xem một bản đồ địa nào cả.
Nửa canh giờ trước, Thích tướng quân đã tới, xin nhanh chóng lên đường, nhưng bị Phong Li Dạ từ chối.
Nửa canh giờ, Thích tướng quân lại đến.
“Thế từ gia, tại hạ có hẹn với bệ hạ, ba ngày sau về đến Hoàng Đô, nhưng trước mắt…”
Thích tướng quân do dự, mới tiếp tục nói: “Nếu nghỉ ngơi tiếp thế này thì nội trong ba ngày chỉ sợ đội ngũ không thể về đợi lệnh kịp.
”
“Vậy mời Thích tướng quân tự mang theo đội ngũ của mình về quý quốc đợi lệnh nữ hoàng trước?”
Trong tay Phong Li Dạ cầm binh thư chưa từng ngước mắt lên.
“Chuyện này…” Vẻ mặt Thích tướng quân khó xử.
Ông ta về phục lệnh thì có tác dụng gì? Bệ hạ muốn gặp tiểu điện hạ kìa.
Mà tiểu điện hạ thì chắc chắn sẽ đi cùng đội ngũ Li thế tử, tự tiểu điện hạ cũng không muốn đi trước một bước với đám ông ta.
Thế tử gia nhất quyết dừng theo những gì ông ta biết được là vì vết thương của cửu công chúa chưa lành.
Nhưng hôm nay rõ ràng nhìn thấy công chúa đi ra hoạt động, tuy rằng bị thương, nhưng ở trong xe ngựa, không đến mức không theo kịp đường.
Thế này, thật sự là làm khó quá, ông ta phải phục lệnh bệ hạ thế nào đây?
“Nếu tướng quân không còn chuyện gì nữa thì mời về cho.
” Phong Li Dạ lại đuổi khách.
Thịc tướng quân còn muốn nói gì đó nữa, thì Phong Tứ lại bước lên trước một bước, triệt để phá tất cả những gì ông ta định nói: “Thích tướng quân, mời!”
Thích tướng quân định nhìn lại, Phong Tứ lại bước lên trước một bước, ngăn nghiêm ngặt không thấy gì nữa!
Thích tướng quân đành chịu, chr đành chào một tiếng từ xa tồi lui xuống.
Phong Li Dạ buông cuốn sách trong tay xuống hoàn toàn không xem được sách, mắt nhìn về phía cửa.
“Thế tử gia…”
“Đưa đồ ăn đến cho nàng nữa đi, xem thử xem… tình hình hiện giờ của nàng sao rồi.
”
Hắn biết Khuynh ca đang tức giận.
Cái chết của Xảo Nhỉ là một đả kích rất lớn với nàng, vết thương của nàng cũng chưa khỏi, hôm nay ngay đến đại phu cũng không cho khám, nói không lo lắng là không thể nào.
Phong Tứ nhìn hắn, có vài phần bất đắc dĩ.
Sau cùng, chỉ đành gọi người tới đổi qua một đĩa điểm tâm, lấy danh nghĩa thăm hỏi, lại đến gian phòng cách đó không xa.
Nhưng lần này vẫn bị đuổi về như cũ.
“Gia, hôm nay ta còn thấy công chúa đi đi lại lại ở hành lang, ta nghĩ, sức khỏe của công chúa