Bọn họ lướt ở phía trên mặt của ao sen.
Rõ ràng hành tung đã bị bại lộ.
Người mặc đồ đen khoác áo choàng rộng thùng thình, ngoại trừ nhìn dáng vẻ rất cao lớn thì cũng không nhìn rõ được dáng người trông như nào.
Còn cái người mặc đồ trắng! Sở Khuynh Ca nhìn thấy lập tức cảm thấy thấp thỏm trong lòng.
Người đó rõ ràng là một tù nhân.
Dù ở trong màn đêm, nhưng vết máu cùng trang phục cực kì bẩn thỉu của người kia lại khiến người khác có thể nhìn thấy được lờ mờ.
Tù nhân bị giam trong ao sen đã được người mặc đồ đen đưa đi.
Tên tù nhân kia có mái tóc rất dài, thoáng liếc nhìn qua lại thấy vóc người có hơi nhỏ bé.
Cũng không biết rốt cuộc là nữ nhân, hay là một nam nhân đang lom khom cõng người kia nữa.
Khuynh Ca cuống lên, đang muốn đuổi theo xem thử rốt cuộc tên tù nhân mặc đồ trắng đó là người nào.
Không ngờ nàng vừa hành động lại khiến một cao thủ ẩn sĩ ở cách đó không xa quát lên một tiếng: "Kẻ nào đang trốn trong ao sen?"
Năm ngón tay của Khuynh Ca căng thẳng, trơ mắt nhìn người mặc đồ đen kia