Nam Minh Nguyệt đã chết.
Con mắt Nam Khánh trầm xuống, cúi đầu, nhìn Sở Khuynh Ca: “Cửu công chúa, ngươi còn muốn nói gì sao?”
“Hung thủ là một người khác.
” Sở Khuynh Ca thản nhiên nói.
Nam Dương tức giận nói: “Xin hỏi Cửu công chúa, lúc trước Minh Nguyệt gặp chuyện không may, ngươi có gặp qua Minh Nguyệt không?”
“Có!”
“Vậy dám hỏi công chúa, đêm nay có theo dõi Minh Nguyệt hay không?"
"Có.
"
“Đến cùng là làm gì vậy?” Sắc mặt Nam Dương trầm xuống, nổi giận!
“Ngươi và Minh Nguyệt, đến tột cùng là có đụng chạm gì vậy?”
“Ta cùng với Minh Nguyệt công chúa, khoogn có bất kỳ đụng chạm gì, nhưng tối nay có một tiểu cung nữ bên cạnh ta đi lạc, ta hoài nghi chuyện này có liên quan đến Minh Nguyệt công chúa, cho nên, mới luôn theo dõi.
”
“Ăn nói bậy bạ! Minh Nguyệt làm sao có thể để ý đến một tiểu cung nữ bên cạnh ngươi chứ?”
Nam Dương quay đầu lại, nhìn Nam Khánh ngồi ở trên cao, kìm nén lửa giận nói: “Bệ hạ, việc này chắc hẳn là Cửu công chúa gây ra, cầu xin bệ hạ minh giám!”
Nam Khánh và Hàn Thượng Cung nhìn nhau.
Nam Khánh ho khan vài tiếng, ánh mắt mới nhìn vào người Sở Khuynh Ca: “Cửu công chúa, ngươi nói xem, ngươi có chứng cứ gì để chứng minh ai mới là hung thủ?”
Vừa rồi, không phải luôn nói là có chứng cớ gì sao?
Hiện tại nếu không thể lấy chứng cớ ra, vấn đề này sẽ không được giải quyết.
“Ta có chứng cớ, nhưng bây giờ không nói ra được.
” Khuynh Ca mặt không biểu tình trả lời.
“Yêu ngôn mê hoặc!” Nam Dương quay lại trừng mắt nhìn nàng: “Đã có bằng chứng thì nộp ngay lập tức, nếu không, ngươi cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi!”
Đúng là hiện tại Sở Khuynh Ca đang kéo dài thời gian.
Hiện tại Lam Vũ không có tin tức gì, nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chuyện Nam Minh Nguyệt đưa Thất Xảo đi giấu, hiện tại nàng không xác định được Nam Bác Mẫn có biết chuyện hay không.
Gặp được Thất Xảo, tất nhiên là hai người Nam Minh Nguyệt và Nam Bác Mẫn.
Nếu hiện tại nàng nói ra chút gì đó, Nam Bắc Minh nhất định sẽ nhất phách lưỡng tán, Thất Xảo có thể không gặp nguy hiểm.
Nàng ta ngẩng đầu nhìn Nam Khánh, vẻ mặt thành khẩn: "Bệ hạ, thần sẽ đưa ra chứng cứ, nhưng xin bệ hạ hãy đồng ý hai yêu cầu của thần.
"
Nam Dương định nói gì đó thì Nam Khánh xua tay, ra hiệu cho nàng