“Thế tử gia, người bình tĩnh một chút!”
Phong Tảo phóng như bay đuổi theo, chỉ sợ Thế tử gia kích động mà ra tay gϊếŧ Cửu công chúa.
Rồi sau đó, làm sao có thể ăn nói với hoàng gia đây!
Nhưng, ngoài dự đoán của Phong Tảo chính là, sau khi hắn ta vào cửa, vậy mà lại nhìn thấy… Cửu công chúa đang cắn hạt dưa với Xảo Nhi?
Sở Khuynh Ca chớp mắt, nhìn hai người xông vào trong như cơn gió, vẻ mặt rất vô tội.
“Làm gì? Sao dáng vẻ người như muốn ăn thịt người vậy? Ngươi cũng đói bụng sao?”
Nàng vươn bàn tay của mình ra, trên ngón tay nhỏ dài như ngọc đang cầm một cái hạt dưa đã lột sẵn.
Phong Ly Dạ không biết tâm trạng bây giờ của mình là gì.
Chỉ biết, hắn thấy rất muốn cười.
Thật sự, thật sự có hơi buồn cười.
Chính là cảm giác sau khi thả lỏng hoàn toàn, nhịn không được mà muốn bật cười.
Vừa rồi, hắn chưa bao giờ trải qua hoảng hốt như thế…
“Công chúa, không… không phải là người thấy không thoải mái sao? Sao người trở về mà lại… không nghỉ ngơi?”
“Ta không nói mình không thoải mái thì làm sao có cớ để rời khỏi buổi tiệc đó?”
Sở Khuynh Ca nhún vai, ném hạt dưa vào trong miệng, nhai nuốt.
“Loại yến hội này nhàm chán muốn chết, mấy trò hãm hại thì khắp nơi, ta ở lại chỗ đó làm cái gì?”
“Hãm, hãm hại?” Phong Tảo cảm thấy ngạc nhiên.
“Chẳng lẽ ngươi tưởng mấy gã đào kép đó là do ta chuẩn bị thật sao? Chuyện tổn hại danh dự thế này, dù ta có thích cũng sẽ không làm ra, ngươi cho rằng ta là con ngốc sao?”
Nửa câu đầu khiến cho Phong Ly Dạ nghe thấy hơi bực mình.
Cái gì mà là cho dù thích?
Nàng thật sự thích những gã đào kép đồi phong bại tục đó sao?
Nhưng, nửa câu sau làm cho hắn rơi vào trầm tư.
Phong Tảo chần chờ, nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra: “Cho nên, Kinh Hồng vũ kia căn bản không phải do công chúa chuẩn bị sao?”
“Công chúa nhà chúng ta từ nhỏ đến lớn rất quý trọng bản thân, có điều từ nhỏ đến lớn luôn bị người khác vu hãm thôi.
”
Xảo Nhi bĩu môi, vẻ mặt đầy tủi thân: “Công chúa nhà chúng ta là dạng người như vậy sao? Các người đều đã ở