Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Chương 30


trước sau

Lý Tử Mặc quả thật rất thẳng thắn.

Nhâm Xử An ngạc nhiên.

Cô chợt cau mày, anh ta không hề vòng vo chút nào sao?

Lý Tử Mặc dường như đã nhận ra Nhâm Xử An đang vô cùng ngạc nhiên. Anh ta bưng cốc cà phê lên rồi hờ hững nhấp một hớp.

Vị đắng ở đầu lưỡi lan ra, sau đó anh ta nói: “Dĩ Lam không giấu được chuyện này. Mục đích cuộc gặp gỡ này, cả tôi và cô đều biết rõ mà, vì vậy tôi không cần phải vòng vo đâu.”

Nhâm Xử An gật đầu, có gì thì cứ nói thẳng ra cũng tốt.

Cô khựng lại, không trình bày rõ ý của mình mà nói đến Giang Đồng và Trình Lộ: “Vẫn còn một khoảng thời gian trước khi tôi chấm dứt hợp đồng với Thanh Quả. Nói thật thì tôi cũng chưa nghĩ đến những ngày tháng trước mắt mình sẽ đi theo hướng như thế nào. Thật ra người đại diện cũng là bạn của tôi nên cô ấy cũng muốn tôi ký hợp đồng với cô ấy để hai chúng tôi có thể ở gần nhau.”

Có lẽ Lý Tử Mặc đã biết rằng Nhâm Xử An vẫn còn những lựa chọn khác, vậy nên điều này cũng không ngoài dự tính.

Anh ta gật đầu: “Đương nhiên những nhân tài có năng lực thì các công ty đều sẽ muốn ký hợp đồng với họ rồi. Vì thế tôi mới càng phải chân thành hơn.”

Đã hơn nửa tháng kể từ khi cô nhận được tin tức của Sở Dĩ Lam.

Vì qua một khoảng thời gian lâu như vậy mà vẫn không có ai liên lạc nên Nhâm Xử An tưởng Sở Dĩ Lam thông báo sai tin cho mình, nhưng cô không ngờ lại có ẩn tình khác.

Lý Tử Mặc mỉm cười: “Khoảng thời gian này hot search của cô luôn được duy trì đấy, cô hài lòng chứ?”

Lòng Nhâm Xử An chợt khựng lại.

Cô nhìn về phía Lý Tử Mặc, cuối cùng thì kỹ thuật diễn xuất của cô đã bị phá vỡ rồi, cô thật sự rất kinh ngạc.

Lúc trước #Sở Dĩ Lam công nhận nhan sắc nổi bật# lên hot search cũng khiến Nhâm Xử An thấy rất kỳ lạ.

Cô chỉ là một diễn viên nhỏ bé thôi mà, dù được lượng truy cập của Sở Dĩ Lam ủng hộ thì cô cũng không dễ gì đạt được hot search ở top đầu như vậy đâu.

Bây giờ nghe Lý Tử Mặc nói như vậy thì cô đã hiểu ra hết rồi.

Cô im lặng một lúc rồi đột nhiên mở miệng, nghe giọng cô thì có vẻ cô đã hiểu toàn bộ sự việc: “Vậy nên, vốn dĩ trước đây nhan sắc nổi bật được lên hot search đều do bên anh mua sao?”

Mua thủy quân, đại V, hot search. Những hành động này đều là thủ đoạn dùng để tuyên truyền mà doanh tiêu hào thường dùng trong giới giải trí mà.

Lý Tử Mặc cũng không giấu giếm cô, anh ta thẳng thắn gật rồi lại lắc đầu.

“Nếu nói là mua hot search thì cũng không phải. Chúng tôi chỉ tìm người của bộ phận tuyên truyền để mua vài tài khoản lớn nhỏ và đăng các chủ đề thôi. Việc có thể lên hot search hay không, tôi cũng không chắc được.” Anh ta mỉm cười nói tiếp: “Để có thể lên được hot search thì còn phải nhờ vào vận may nữa. Nhưng đề tài và giá trị nhan sắc của cô cũng không thể thiếu đâu nha. ”

Nhâm Xử An mím môi không nói gì.

Cô hiểu ý của Lý Tử Mặc. Nếu như cô không đẹp thì chắc chắn cô sẽ không thể nào nằm ​​trong danh sách hot search được.

Trong giới giải trí này, nếu xinh đẹp thì có thể đè bẹp tất cả, những nữ nghệ sĩ trẻ tuổi hiện nay có được nhiều người hâm mộ đều vì gương mặt của bọn họ, thật sự rất xinh đẹp. Hơn nữa, lúc đầu Trương Lan cũng vì thấy cô nổi bật nên mới có suy nghĩ để cô “đi cửa sau” như vậy. Vì vậy trong lòng Nhâm Xử An luôn né tránh những kiểu đánh giá về nhan sắc của doanh tiêu hào.

Lý Tử Mặc chẳng khác gì đã nhìn thấu Nhâm Xử An, anh ta tiếp tục nói.

“Tôi biết cô không thích dùng gương mặt của mình để kiếm tiền nhưng điều tôi muốn nói là hầu hết mọi người đều nhìn vào vẻ ngoài để đánh giá người khác. Nên có thể nói xinh đẹp cũng là một thứ vũ khí. Nếu trong giới giải trí có sự cạnh tranh khốc liệt, mà cô lại chủ động bỏ đi vũ khí này… ”

“Thì đó là một điều thật ngu xuẩn. ”

Giọng nói dịu dàng của anh ta vang lên, từ “ngu xuẩn” như cứa vào trong tim của Nhâm Xử An vậy.

Lòng cô đột nhiên lạnh đi, lúc này cô ngước mặt lên nhìn vào đôi mắt mang theo ý cười của Lý Tử Mặc. Biểu cảm của Lý Tử Mặc vẫn không hề thay đổi, từ đầu đến cuối anh ta đều rất nhẹ nhàng.

Nhưng nụ cười đó lại làm Nhâm Xử An cảm thấy rất giả tạo.

“Ví dụ như lần đầu tiên cô nhìn thấy tôi, có lẽ cô sẽ nghĩ rằng tôi là một người hiền lành nhưng cô sẽ không ngờ rằng tôi lại nói những lời sắc bén như vậy. Thế nên mới nói, ấn tượng đầu tiên đối với một người thật sự rất quan trọng.”

“Cô rất xinh đẹp, vì vậy chỉ cần sử dụng điểm này là được. Chúng tôi làm marketing cũng không phải để cô tạo ra những đặc điểm mới, mà là chúng tôi sẽ giúp cô mở rộng những ưu điểm mà cô vốn có, để nhiều người có thể nhìn thấy nó hơn nữa. Cộng đồng mạng sẽ luôn có ấn tượng tốt đối với những người xinh đẹp, đây là vốn của cô đấy. ”

“…”

Nhâm Xử An im lặng, cô không ngờ mình… lại có thể dễ dàng bị thuyết phục như vậy.

Nói vậy thì cô cảm thấy Tinh Diệu cũng không tệ, thật sự anh ta đã làm cô hơi dao động.

Cô thu lại ánh mắt đang nhìn đối diện Lý Tử Mặc rồi cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, cô đang cố che đậy những suy nghĩ trong lòng mình.

Vào lúc này, nếu cô thể hiện rằng mình đã thật sự dao động thì ắt sẽ không có lợi cho việc ký kết sau này đâu.

Suy nghĩ trong đầu nhanh chóng thay đổi, cô chuyển đề tài sang một chuyện khác: “Vậy nên, anh Lam… Sở Dĩ Lam bình luận trên Weibo của tôi cũng là sắp xếp của các người sao?”

Lý Tử Mặc rất kiên nhẫn trả lời câu hỏi của cô.

“Việc Dĩ Lam bình luận trên Weibo không phải là do chúng tôi yêu cầu. Tài khoản Weibo luôn nằm trong tay anh ấy mà. Chúng tôi không thể kiểm soát được những gì anh ấy nói nhưng chúng tôi có thể nắm bắt cơ hội để mượn sự nổi tiếng và người hâm mộ. Chúng tôi cũng không cố ý giúp cô tăng tương tác đâu.”

“Trước khi cô bị người ta chụp ảnh thì Dĩ Lam đã lướt Weibo và thấy nó, ban đầu chỉ bình luận khen một chút thôi nhưng tôi đoán anh ấy đã làm vậy. Trước đó, để người đại diện của mình chào hỏi là vì sợ cô sẽ thường xuyên lên hot search, nếu vậy thì cộng đồng mạng sẽ nghĩ rằng cô đang được marketing, điều đó chắc chắn sẽ hủy hoại sự nổi tiếng của cô.”

“Nếu cô ký hợp đồng với Tinh Diệu chúng tôi thì tuyệt đối sẽ không có khả năng chúng tôi marketing cô quá mức đâu, để cô lóe lên như sao băng là được rồi. Chỉ cần cô giữ
nhiệt độ, thường sẽ có một khu vực thảo luận và giúp nhau đi lên. Chủ yếu vẫn phải xem diễn xuất và đáp ứng được điều cô mong muốn đã.”

Không xong rồi, là cảm giác dao động này. Nhâm Xử An nhấp thêm một ngụm cà phê nữa.

Một công ty lớn hàng đầu trong giới, người đại diện đứng đầu lại đưa ra những đề xuất và điều kiện tốt như vậy…

Nghiêm túc mà nói, thì không ai không thể dao động cả.

Lựa chọn đầu tiên trong lòng Nhâm Xử An là Ám Lam.

Nhưng liệu cô có ký hợp đồng với Ám Lam được hay không cũng còn chưa biết, chứ đừng nói đến việc bàn kế hoạch tuyên truyền có phù hợp với mong muốn của cô hay không.

Cô dừng lại một chút, con ngươi đột nhiên lóe lên rồi cô mỉm cười nhìn Lý Tử Mặc.

“Tôi cảm thấy anh nói dễ nghe như vậy, như đang vẽ cho tôi một cái bánh vậy.”

Lý Tử Mặc ngẩn người ra, sau đó anh ta lắc đầu cười: “Tôi thích sự thẳng thắn của cô.”

Anh ta dừng lại một chút rồi nói: “Chúng ta đều có những kế hoạch khác nhau. Vài nghệ sĩ có thời kỳ hoàng kim rất ngắn ngủi, vì vậy chúng tôi sẽ cho họ phát huy tối đa giá trị của mình trong thời kỳ hoàng kim. Mà đã là nghệ sĩ thì cho dù có tuổi tác có ra sao đi nữa cũng đều sẽ có vai diễn phù hợp với họ thôi, vậy nên đương nhiên chúng tôi không thể phí phạm họ quá mức trong khoảng thời gian nhất định được. Vấn đề cô thực sự quan tâm có thể sẽ được thêm vào hợp đồng nên không cần lo lắng đâu.”

Có thể thêm những điều cô quan tâm vào hợp đồng sao.

Nhâm Xử An lại cảm thấy mình dao động thêm rồi.

Cô đưa tay xoa cằm để giấu đi suy nghĩ háo hức của mình mà giả vờ bình tĩnh hỏi: “Khi nào? Và các anh định ký với tôi bao lâu?”

“Tám năm.”

Con số vừa nói ra thì Nhâm Xử An chợt nhíu mày một cái.

Cô đã ký hợp đồng với Thanh Quả Media trong vòng hai năm nhưng vì không hợp với người đại diện nên coi như cô cũng bị ẩn trong tuyết suốt hai năm.

Cái giá cho việc thử và sai trong hai năm qua không quá cao, nhưng hiện tại cô đã hai mươi bốn tuổi, độ tuổi này coi như vẫn còn trẻ nên bắt đầu lại một lần nữa cũng không phải là quá muộn.

Nhưng nếu cô ký hợp đồng tám năm… thì khi có bất kỳ vấn đề gì, cô sẽ phải chờ để chấm dứt hợp đồng, vậy lúc đó cô đã ba mươi hai tuổi rồi.

Nhưng cô cũng biết nếu muốn điều kiện tốt thì dĩ nhiên phải trả một cái giá lớn.

Công ty ký hợp đồng với người mới, sau đó sẽ đầu tư trong vài năm đầu rồi những năm sau mới thu lại chi phí và có lãi.

Tất nhiên bọn họ cũng không thể để những nghệ sĩ đã nổi tiếng dễ dàng ra đi được.

Nhiều nghệ sĩ đã mượn vỏ bọc của công ty để marketing, vất vả lắm mới nâng họ lên được thì lại có người bắt đầu muốn hủy hợp đồng và thoát khỏi công ty. Đó đương nhiên là điều mà công ty không muốn thấy nhất.

Đã đầu tư bao nhiêu nhân lực, sức lực và tài chính, vậy mà kết quả lại muốn chạy ngay sau khi đã nổi tiếng?

Nhâm Xử An có thể hiểu được ý định muốn ký hợp đồng dài hạn của công ty.

Nhưng cô cảm thấy bản thân không dám đầu tư nhiều thời gian đến vậy.

Với tâm trạng vô cùng rối rắm, cô lập tức xin lỗi rồi cười cười: “Thời gian ký hợp đồng thực sự quá lâu nên tôi cần phải suy nghĩ lại một chút.”

Lời Nhâm Xử An nói cũng không có gì bất ngờ, Lý Tử Mặc cúi đầu nhìn lướt qua thời gian rồi gật đầu.

“Đương nhiên tôi sẽ không yêu cầu cô đưa ra câu trả lời ngay. Hơn nữa, khi công ty ký hợp đồng cũng như mua đồ vậy, chúng tôi cũng cần xem lại ba bốn lần gì đó. Chỉ cần cô có thể nghiêm túc xem xét Tinh Diệu thì coi như mục đích của tôi cũng đã đạt được rồi. Tôi sẽ gọi người soạn hợp đồng và gửi cho cô, nếu cô thấy nó phù hợp thì có thể cầm hợp đồng trực tiếp đến gặp tôi. Còn nếu có công ty nào có điều kiện tốt hơn thì cô cũng không cần xấu hổ mà cứ nói cho tôi biết. ”

Anh ta nói không nhanh cũng không chậm nhưng có vẻ khá chắc chắn về việc sẽ không có công ty nào có thể đưa ra điều kiện tốt hơn Tinh Diệu.



Mỗi khi trong lòng Nhâm Xử An có chuyện gì đó thì cô sẽ mở trò chơi lên để thư giãn.

Sau khi đăng nhập thì cô thấy Quý Hưng không có ở nhà.

Nhưng thời gian trong trò chơi đã hơn mười một giờ tối rồi.

Một đứa trẻ vị thành niên không về nhà vào ban đêm là điều không bình thường đúng không?

Sự chú ý của Nhâm Xử An đột nhiên bị trò chơi thu hút.

Trong lòng có chút buồn phiền nên theo bản năng cô bấm vào cánh cửa trong trò chơi.

Bất ngờ, cánh cửa bật mở ra.

[Cấp độ đã được nâng lên cấp 10. Chúc mừng bạn đã mở khóa ngoại cảnh, kim tệ: +50.]

Nếu không bấm bừa bãi thì cô đã quên rằng, cô có thể rời khỏi phòng khi đạt đến cấp 10.

Quý Hưng từ trong nhà bước ra, bên ngoài trời tối đen như mực, ngay cả đèn đường cũng không có, chỉ có ánh trăng lờ mờ trên không trung là vẫn còn chiếu xuống làm cho màn hình điện thoại trở nên tối đen chỉ còn lại một chút tia sáng.

Tưởng chừng như đưa tay lên cũng không thể thấy được năm ngón đâu.

Nếu không có đèn pin thì ngay cả đường cũng chẳng thể nhìn thấy rõ, đường đi cũng trở nên rất khó khăn.

Nhâm Xử An không thấy rõ đường trong trò chơi nên cô đã điều khiển góc nhìn của mình đi về phía trước. Kết quả là cô cứ bị va vào tường mãi.

Trên màn hình tối đen luôn hiện lên một dòng chữ nhỏ: [Phía trước là bức tường, hãy chọn phương hướng khác.]

Cô thầm than trong lòng, là cô đang trò chơi đúng không, đây rõ ràng là đang huấn luyện thị lực của cô thì đúng hơn ấy.

Đang đi về khoảng đen phía trước thì đột nhiên có một tia sáng xuất hiện trước màn hình, nó lập tức chiếu sáng lên con đường phía dưới chân cô.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện