20.
Thụ vừa tan làm về nhà đã thấy trước mặt Công bày một hộp khăn giấy, bên cạnh là một đống khăn giấy bị vo thành một cục.
Mà Công thì đang khóc rưng rức nước mắt rơi lã chã, xét thấy Công là một mỹ nhân, hắn khóc lên cũng đẹp đến lạ.
Thụ cởi áo khoác ngồi xuống cạnh Công, vỗ về lưng hắn như dỗ dành trẻ con, tốt bụng hỏi: “Lại bị video nào làm cho cảm động rồi?”
Tuyến lệ của Công phát triển, con người lại cảm tính, cho dù chỉ xem video có tí chút điểm cảm động thôi là mũi cũng đã dễ dàng cay cay rồi, hiển nhiên đây không phải lần đầu Thụ thấy Công khóc nhè thế này.
Công lại rút khăn giấy, hỏi ngược lại: “Nếu có ngày em chia tay anh thì làm sao đây?”
“Ừm, chuyện này ấy à…” Thụ nhắm mắt lại suy nghĩ một chút rồi nói “Chúng ta cũng đã đăng ký kết hôn rồi, vậy em miễn cưỡng cầm một nửa số tài sản đi thôi.
”
Công giận đùng đùng nói: “Không ngờ em đã từng nghĩ đến chuyện chia tay, anh biết ngay mà!”
Thụ cười nhìn Công ôm con trai cún vào lòng, khóe mắt ửng đỏ nói: “Đến lúc đó cô nhi quả phụ chúng ta chỉ có thể vật lộn để kiếm sống thôi.
”
Công vỗ đầu con trai cún, nói: “Con trai à con yên tâm, cha già của con nhất định sẽ nuôi con đến đại học.
”
Nhưng Thụ lại nói: “Vậy không bằng anh cố gắng một chút, nắm quyền tài chính trong tay, để chuyện chúng ta ly hôn không trở thành hiện thực.
”
Công trợn tròn mắt, cắn răng nói: “Trong mắt em anh là người coi trọng đồng tiền thế sao?”
Thụ lắc đầu, sau đó