14.
Trước kia Thụ có một nữ thần, ở cái thời cậu vẫn cho rằng mình thẳng tắp.
Hồi đó cậu đang học cấp 3, thành phố tổ chức một cuộc thi sân khấu kịch.
Mặc dù trường cấp 3 bọn họ bị loại ngay từ vòng gửi xe, nhưng vẫn được mời đi xem trận chung kết.
Cậu còn nhớ rất rõ, trường giành được giải vô địch cuối cùng, đã biểu diễn vở, câu chuyện không có ý tưởng gì mới, nhưng thắng ở phần biểu diễn xuất sắc.
Khi tất cả mọi người đều đang cảm thán váy công chúa lộng lẫy cỡ nào thì cậu lại lặng yên yêu nàng tiên đỡ đầu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Gương mặt kiêu ngạo cùng tự hào của nàng tiên đỡ đầu, mái tóc xoăn vàng tỏa sáng lấp lánh dưới ánh đèn, đôi chân thon dài như ẩn như hiện hấp dẫn hơn phân nửa ánh mắt của Thụ.
Nàng tiên ấy đã sống trong giấc mơ của Thụ không dưới năm năm, cho đến khi gặp Công mới thôi không nhớ đến nữa.
Trong tay Thụ chỉ có một bức ảnh, ngày ấy cậu chụp ngược sáng, không thấy rõ mặt, chỉ có bóng dáng mơ hồ.
Công nhìn tấm ảnh xấu đau xấu đớn trong tay, hỏi Thụ: “Em chụp cái gì đây?”
Thụ không dám nói cho Công biết đấy là nữ thần trước kia của cậu, đành phải nói: “Ảnh chụp kỉ niệm sân khấu kịch, là hoạt động mà thành