Kim Thịnh thu lại nụ cười.
Trình Hạ đang suy nghĩ có nên nói gì đó hay không, làm dịu không khí lúng túng, liền nghe Kim Thịnh nói, "Chị Trình Hạ, em có thể làm chút gì không?"
Trình Hạ ngây người.
Kim Thịnh ngượng ngùng cắn môi một cái, "Mặc dù chị Văn Hi nói, làm nghệ sĩ không thể tham gia vào chuyện như vậy. Nhưng, họ cứ như vậy, em cũng rất bối rối, hơn nữa, không phải thần tượng nên làm một tấm gương tốt cho người hâm mộ, làm cho họ thay đổi tốt hơn sao?"
Trong lòng Trình Hạ rung động, mở miệng có lẽ còn lớn hơn cả con sư tử đói bụng nhất trên thảo nguyên. Chàng thanh niên còn trẻ mới vừa nổi tiếng này, trong lòng lại có suy nghĩ như vậy?
Cô nhìn ánh mắt của Kim Thịnh, rất trong sáng, anh cũng không cần thiết diễn trò trước mặt một tuyến hai vạn năm như cô.
Ở trong vòng này quá lâu, cô sắp quên, định nghĩa ban đầu về thần tượng, không phải là ngôi sao rực rỡ chiếu sáng bốn phía, mà là tấm gương tốt.
Trình Hạ cúi đầu, mím môi, suy nghĩ một hồi.
Bản thân cô chưa từng có ý chí chiến đấu, nhưng năm đó từng xử lý không ít sự kiện về người hâm mộ, "Mỗi người đều có cách cư xử khác nhau với người hâm mộ, nhưng có một điều chắc chắn không thay đổi, giống như cha mẹ đối với con mình, là quý trọng, nuông chiều, nhưng tuyệt đối không phải là không có nguyên tắc muốn gì được đó."
Kim Thịnh gật đầu, "Nhưng. . . . . ."
"Kim Thịnh!" Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn L ^ ê Q = uý Đ [Ô] n
Trình Hạ và Kim Thịnh nhìn sang theo tiếng gọi.
Liền thấy một người phụ nữ đi giày cao gót đang đi tới, gương mặt rất đẹp, khí chất không tồi.
Đỗ Văn Hi, người đại diện của Kim Thịnh, cũng là người đại diện kim bài nổi danh trong giới giải trí.
Cô ta là người, có gương mặt giống như cô, khí chất không tồi, Trình Hạ không thích cô ta.
Hiển nhiên, lực hút tác động qua lại, người phụ nữ kia nhìn cô cũng không vừa mắt.
Thừa dịp Đỗ Văn Hi còn chưa tới gần, Kim Thịnh vội vàng nói: "Tài khoản Microblogging của em trước giờ vẫn do chị Văn Hi quản, em quyết định muốn lấy lại. Yên tâm, một thời gian sau em mới lấy, chị Văn Hi sẽ không hoài nghi chị."
Trình Hạ nhỏ giọng, "Ừ."
Nhưng, phụ nữ nghi ngờ phụ nữ luôn luôn không cần lý do.
Đỗ Văn Hi cười đi tới: "Trình Hạ đúng không?"
Trình Hạ cười lên tiếng: "Đúng, chị Văn Hi khỏe."
Đỗ Văn Hi cau mày, cô đã hơn ba mươi, trong vòng này mọi người đều kính trọng gọi cô một tiếng chị Văn Hi.
Nhưng cô lại cảm thấy, tiếng chị này của Trình Hạ nghe cực kỳ khó chịu.
Cau mày cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, Đỗ Văn Hi lại cười nói: "Mới vừa rồi hai người nói chuyện gì vậy?"
Kim Thịnh vội cướp lời, "Chúng em tán gẫu về kịch bản."
Trình Hạ. . . . . . Chàng trai, dáng vẻ này của em, là chỉ sợ người khác không biết có quỷ sao?
Nhưng chỉ có thể gật đầu một cái.
Đỗ Văn Hi vẫn cười: "Trò chuyện nhiều một chút cũng tốt, Kim Thịnh, Trình Hạ là tiền bối trong vòng này, em phải học hỏi cô ấy nhiều một chút."
Chàng trai khoảng hai mươi, đang là lúc kiêu ngạo nhất.
Kim Thịnh mừng rỡ đồng ý: "Dạ, chị Văn Hi."
Đỗ Văn Hi. . . . . .
Xuân mập không đến muộn, nhưng chậm hơn ba vị còn lại.
Đỗ Văn Hi cười quan sát ánh mắt của Xuân mập, khiến Trình Hạ rất không thoải mái.
Sự khinh thường trong đó, cô liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.
Xuân mập kéo Trình Hạ qua một bên, căng thẳng hỏi "Cô ta đã nói gì với em?"
Trình Hạ nhìn Xuân mập có chút khác thường.
Bởi vì vóc dáng của Xuân mập, cũng bởi vì cô không nổi tiếng, Xuân mập không chỉ nhận ánh mắt khinh thường của Đỗ Văn Hi, nhưng phản ứng hôm nay của cô ta, thật sự dường như có chút quá khích rồi.
Trình Hạ: "Em đề phòng cô ấy, không nói gì."
Xuân mập thở dài, "Biết đề phòng là tốt rồi."
"Đề phòng là tốt rồi."
"Đề phòng là tốt rồi."
Liên tiếp lầu bầu ba lần, thật sự có chút không bình thường.
Giữa Xuân mập và Đỗ Văn Hi nhất định từng có chuyện gì đó không bình thường. Trước khi Xuân mập chuyển tới Hạ Ngu, từng làm việc ở công ty Thiên Mỹ mà Đỗ Văn Hi đang làm việc.
Đầu tiên chụp hình đơn cho Kim Thịnh.
Khi anh tiến vào trạng thái.
Chàng trai vốn mặt mày đẹp đẽ, ở trước ống kính càng giống như được phủ thêm một tầng hào quang rực rỡ, cực kỳ đẹp mắt.
Sau đó chụp hình đôi cho Trình Hạ và anh.
Kế tiếp Kim Thịnh có lịch trình, dĩ nhiên không thể để cho anh chờ Trình Hạ vào trạng thái.
Nghe thấy nhiếp ảnh gia gọi cô đi vào, Trình Hạ vội chạy chậm lên phông nền trắng.
Chụp ảnh tạo hình trong phim cũng giống như diễn xuất, lại cũng không giống.
Điều quan trọng nhất khi diễn xuất là tái hiện kịch bản, cần nhập vai, điều quan trọng nhất khi chụp ảnh tạo hình, không phải đẹp mắt, mà là sức hút. Cảm giác làm cho người ta khi xem hình, liền có thể cảm nhận được tâm trạng của người trong tấm ảnh, hoặc ngọt (ngào) hoặc chua (xót), đó là sức hút.
Dĩ nhiên, bản thân là thần tượng phim tình cảm, đẹp mắt cũng là điều cần thiết.
Kiểu quần áo đầu tiên là hai bộ cổ trang.
Theo sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia, Kim Thịnh ngồi trên chiếc xe lăn cổ đại, Trình Hạ đứng ở sau lưng anh, đẩy xe lăn thay anh. Kim Thịnh quay đầu lại, Trình Hạ kinh ngạc nhìn vào ánh mắt của anh.
Nhiếp ảnh gia điều chỉnh ống kính, "Đúng, chính là như vậy, cảm giác rất tốt, Kim Thịnh ngẩng đầu lên trên một chút nữa, Trình Hạ, đúng, điều chỉnh rất tốt."
Kim Thịnh nhìn vào ánh mắt của Trình Hạ, hai tai không khỏi ửng hồng.
Nhiếp ảnh gia hài lòng nhấn chụp.
"Tốt, thay đổi tư thế. Tay Kim Thịnh vươn về trước một chút nữa, đúng, Trình Hạ chính là như vậy."
Hai người chụp ảnh đôi thuận lợi đến kỳ lạ, hơn mười tấm về bộ quần áo đầu tiên rất nhanh đã chụp xong, hai người đều rời phông nền trắng về hội trường thay quần áo.
Thừa dịp có thời gian rảnh rỗi khi thay quần áo, Kim Thịnh không nhịn được khen ngợi với Đỗ Văn Hi: "Chị Trình Hạ thật là lợi hại, luôn có thể tìm được vị trí thích hợp nhất, nhiếp ảnh gia gần như không cần điều chỉnh giúp chị ấy."
Đỗ Văn Hi cười nói: "Đúng vậy. Họ vốn không đủ nổi tiếng nên phải chụp ảnh theo nhóm, tự nhiên biết cách phối hợp với nhau. Sau đó chụp một mình, chắc chắn cô ấy không bằng em."
Kim Thịnh nhìn khuôn mặt tươi cười của Đỗ Văn Hi, trong lòng có chút không thoải mái. Anh mơ hồ cảm thấy, chị Trình Hạ chụp một mình cũng sẽ không kém anh!
Trang phục nữ rườm rà, nhưng. . . . . . Trình Hạ nắm vững thời gian thay xong quần áo, không dám dây dưa, lúc trở lại hiện trường, Kim Thịnh vẫn chưa trở lại.
Nghe thấy