"Cùng tôi xuống địa ngục?"
Trình Hạ vội vàng mở miệng, "Cô nhìn xung quanh xem, không có ai, cô cứ vậy mà nhảy xuống, sẽ không có ai khiến cho tôi xuống địa ngục!"
Trần Hoàn nhanh chóng nắm chặt lan can, xung quanh, nhìn xuống dưới, ngay cả bác sĩ mới vừa canh chừng cô cũng không thấy đâu, trong tầm mắt chỉ có ba người là cô, Trình Hạ và Lãng Mẫn.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, giống như toàn bộ thế giới chỉ có ba người bọn họ vậy.
Lãng Mẫn liếc nhìn điện thoại di động đang rung, trong lòng hốt hoảng.
Không biết ai đã báo cảnh sát, xe cứu hộ chỉ mười phút nữa sẽ đến.
Một khi xe cứu hộ xuất hiện, Trần Hoàn thật sự sẽ không còn đường lui.
Anh hoàn toàn chắc chắn, với tính tình của Trần Hoàn, khi nhìn thấy xe cứu hộ sẽ lập tức nhảy xuống, cô không thể chịu đựng được việc sống mà nhìn thấy tin tức "Mất mặt" của mình.
Dĩ nhiên tốc độ của truyền thông cũng sẽ không chậm hơn xe cứu hộ.
Soạn tin nhắn, điều động người đến các giao lộ xung quanh ngăn cản tất cả loại xe, người đi vào.
Trần Hoàn khiếp sợ nhìn Lãng Mẫn.
Không đợi Lãng Mẫn phản ứng, Trình Hạ giành nói trước: "Cô đừng nhìn cậu ấy, cậu ấy theo sự dặn dò của cô báo tin cho các tòa soạn lớn, nhưng mà, tất cả đã bị tôi ngăn cản lại rồi.
Trần Hoàn, đối với thế lực trên tay tôi, cô cũng biết đôi chút mà.
Cô có nhảy, cơ bản cũng không hề ảnh hưởng đến tôi, còn không bằng đi xuống, cố gắng làm việc chăm chỉ để nâng cao thế lực."
Trần Hoàn không tin, "Không thể nào!"
Cô vừa cảnh giác nhìn Trình Hạ và Lãng Mẫn, vừa vươn tay sờ điện thoại di động đặt ở trên lan can.
Cô đăng Weibo, cô đăng Weibo, mọi người sẽ biết.
Đăng nhập Weibo không thành công.
WeChat, QQ, tất cả mạng xã hội đều không thể truy cập vào.
Làm sao lại như vậy? Trình Hạ trộm tất cả tài khoản của cô?
Trần Hoàn vẫn chưa chịu từ bỏ, gọi điện thoại, cô vẫn có thể gọi điện thoại.
Trong nháy mắt khi cô ấn gọi điện thoại, Trình Hạ nâng cao tay, vẫy tay, phía đối diện có người khởi động máy móc, toàn bộ tín hiệu trong khu vực này đều bị gây nhiễu.
Điện thoại của Trần Hoàn hiển thị, không có sóng.
"Cô!"
Một giây trước khi tín hiệu bị mất, Lãng Mẫn nhận được tin nhắn, người kéo tới quá nhiều, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản thêm ba phút.
Trình Hạ dùng cả tấm lòng để nói chuyện với Trần Hoàn, giống như không đeo bất kỳ đồ bảo hộ nào mà đi lại ở trên giây thép, phải đi qua một đoạn dây hẹp mới tính là thành công, chỉ cần sai lầm một chút, sẽ gặp vạn kiếp bất phục.
Nhưng trên mặt cô vẫn rất thoải mái, "Trần Hoàn, tôi xem cô là một đối thủ mạnh mới nói chuyện với cô, thật sự muốn thắng tôi, đi xuống, chúng ta so tài trong phim điện ảnh.
Nếu cô thật sự nhảy xuống, mới chính là hoàn toàn không có cơ hội thắng tôi."
Trần Hoàn vứt bỏ điện thoại di động, tinh thần và cơ thể cũng bởi vì căng thẳng khi ở trên cao trong thời gian dài mà phát run, bộ dạng này của cô, còn có cơ hội thắng sao?
"Bệnh trầm cảm cũng không phải là bệnh nan y, trong vòng cũng có rất nhiều người từng bị bệnh trầm cảm, không phải đều rất nhanh khỏi sao? Thậm chí, cảm xúc nhạy cảm hơn sẽ giúp thấu hiểu nhân vật tốt hơn."
Trần Hoàn lại trở về bộ dạng ban đầu, nắm lan can, không nhảy xuống, nhưng cũng không đi xuống.
Cô cần một lý do để đi xuống.
Đầu óc hỗn loạn của Trình Hạ xoay chuyển tốc độ cao, ước muốn ban đầu của cô ta.
.
.
.
.
.
"Cô thực sự muốn biết lúc trước tại sao Tống Dịch chỉ yêu cô một ngày đã chia tay không? Lý do cô biết không đúng, cô đi xuống tôi sẽ nói cho cô biết."
Trần Hoàn nghi ngờ nhìn Trình Hạ, "Tại sao cô tốt với tôi như vậy?"
Chắc là bởi vì áy náy, chỉ cần cô nhảy xuống, Trình Hạ chắc chắn sẽ áy náy cả đời.
Trình Hạ cười nhẹ, "Cuộc sống của người thắng cuộc quá nhàm chán, cô coi như là tôi tìm niềm vui đi, nếu cô thật sự có thể đánh bại tôi, sẽ rất thú vị."
Sóng điện thoại di động đã khôi phục rồi.
Lãng Mẫn thấy tin nhắn, ngăn cản được xe, nhưng đã có người xông vào, có lẽ chỉ cần một phút nữa sẽ đến bệnh viện.
"Chị Trần Hoàn, em sẽ giúp chị, chúng ta kết hợp.
Một mình chị xuống địa ngục thì quá cô đơn."
Nửa câu sau là lời Trần Hoàn từng nói.
Cô ấy chắc chắn không muốn như thế.
Lãng Mẫn khẩn trương nhìn Trần Hoàn.
Trần Hoàn nhìn Lãng Mẫn