Dịch: Tyty
Tần Dương đã đợi hai ngày nay, thậm chí còn cùng các anh em đánh cuộc. Cuối cùng Kiều Lam lại nói với hắn một câu, chứng bệnh ảo tưởng của hắn nên đi chữa đi.
Hắn thật sự ngạc nhiên trước lời nói xuất phát từ miệng Kiều Lam, nhưng quan trọng là Tần Dương không nổi giận lôi đình mà chỉ đơ người tại chỗ. Người có quan hệ với hắn không tệ là nam sinh Lý Phàm, nhìn Tần Dương rồi lại nhìn Kiều Lam, còn về phần các nữ sinh lúc trước đã thề non hẹn biển với Tần Dương, sắc mặt dần dần chuyển biến.
Tần Dương từ kinh ngạc dần dần khôi phục lại tinh thần, đầu óc cư nhiên bóc cháy.
“Không mua cho tôi vậy cậu mua cho ai?”
Nói xong quay đầu nhìn Trần Diệu Dương
Kiều Lam tuyệt đối sẽ không tự mua kẹo cho mình bởi vì nhà cô nghèo. Nếu như cô mua kẹo cho mình ăn thì cũng sẽ mua những loại kẹo giá rẻ, cho nên nếu mua loại kẹo đó thì chắc chắn là đem tặng.
Còn đưa cho ai, người đầu tiên Tần Dương nghĩ đến chính là Trần Diệu Dương, tất cả mọi người đều biết Kiều Lam thích Trần Diệu Dương.
Trần Diệu Dương thật muốn đạp Tần Dương một cước, nghĩ sao vậy?
Kiều Lam hiếm khi có chung suy nghĩ với Trần Diệu Dương, cũng cảm thấy đầu óc Tần Dương có vấn đề, giương mắt liếc Tần Dương một cái.
"Tôi mua cho ai có liên quan gì đến cậu sao."
Làm như gia cảnh của hắn còn khó khăn hơn nhà Kiều Lam, khó khăn đến nỗi không mua được một cây kẹo hay sao mà cứ đi giành của người khác.
Cô không muốn nói lý với Tần Dương nữa, vòng qua Tần Dương rồi trở lại chỗ ngồi của mình. Mấy người Lý Phàm sợ tính khí cáu kỉnh của hắn sẽ động thủ với Kiều Lam, mà giữa những bạn học chung lớp với nhau có gây gổ ồn ào với nhau cũng chẳng sao, nhưng là một nam sinh mà đi đánh nữ sinh, vậy thì coi không được.
Vì vậy mấy người đó muốn hòa giải cho nên kéo Tần Dương ra khỏi lớp. Trước khi bị kéo ra khỏi lớp học Tần Dương đột nhiên ngoáy đầu nhìn Kiều Lam.
Hắn không có suy nghĩ sẽ động thủ với Kiều Lam.
Mà hình như hắn điên rồi, Kiều Lam mới vừa ngẩng đầu nhìn hắn thôi mà hắn lại cảm thấy ánh mắt ấy rất đẹp.
Con ngươi đen, đuôi mắt nhếch lên, không thể diễn tả được bằng lời nhưng nhìn chung là rất đẹp.
Hành động ngày hôm nay của Kiều Lam đã hù dọa đến hết cả lớp, mà có khi nhắc tới lại chọc giận Tần Dương. Những nữ sinh trước đó hay châm chọc Kiều Lam cũng không dám nói xấu sau lưng Kiều Lam, cho nên mọi người đều dồn tất cả sự chú ý đến kỳ thi giữa kỳ vào tuần tới.
Hôm nay đã là thứ sáu, đến hết ngày cuối tuần sẽ bắt đầu thi, ngoài ra còn có một đề tài mà mọi người càng hưng phấn hơn đó là chuyện đổi chỗ ngồi.
Đổi chỗ ngồi cho tới bây giờ vẫn là chuyện mà bọn học sinh cảm thấy vui nhất.
Nhất là lớp mười, sỉ số nam nữ trong lớp cũng xem như cân bằng nhau.
Thông qua lần thi tháng đầu tiên, mọi người đại khát hiểu rõ được trình độ của bản thân cho nên hầu như các bạn học sinh có thể dự đoán được phạm vi chỗ ngồi của mình, nhất là những tên đứng đầu và những tên đứng cuối.
Những người ở vị trí chót bảng có chút bất mãn, học sinh kém ngồi chung với học sinh kém, không phải lại càng kém hơn sao.
Làm như vậy thì những bạn học yếu này càng không có động lực học sao?