Lục Cẩm Xuyên mang theo Giang Chỉ đi tới nhà của mình, đây là một căn biệt thự rộng 250 mét vuông, nằm trong tiểu khu xa hoa ở nội thành.
Màu chủ đạo trong nhà là gam màu lạnh, vừa vào nhà đã nhìn thấy tấm poster cực kỳ ấn tượng của Lục Cẩm Xuyên được đặt ở giữa phòng khách, đây là poster khi Lục Cẩm Xuyên tham gia chương trình giải trí.
Lục Cẩm Xuyên cho Giang Chỉ ngồi trên ghế sô pha, còn mình thì đi tới phòng bếp tìm đồ uống.
Mở tủ lạnh ra chỉ thấy bên trong chất đầy các loại rượu, Lục Cẩm Xuyên xoa trán, cảm thấy bản thân đem con nhóc đó về đây đúng là điên rồi!“Này, uống chút nước đi.
” Lục Cẩm Xuyên lục lọi trong tủ lạnh nửa ngày mới tìm được một bình nước đưa cho Giang Chỉ.
“Cảm ơn anh!” Giang Chỉ ngoan ngoãn nói cảm ơn, trên đường trở về cuối cùng cô bé cũng hiểu người đàn ông này là anh trai của mình.
Hóa ra cô bé còn có anh trai, trong lòng Giang Chỉ cảm thấy rất ấm áp.
“Xùy!”Lục Cẩm Xuyên không cách nào nhìn thẳng dáng vẻ ngốc nghếch này của cô bé.
Nói một hai câu đã đi theo người khác, cũng không sợ bị người ta đem bán!Thấy cô bé dùng sức uống sữa của mình vặn nắp bình nước, Lục Cẩm Xuyên chỉ cảm thấy phiền phức.
“Đưa đây!”“Hửm?” Giang Chỉ ngạc nhiên xoay đầu.
Lục Cẩm Xuyên trực tiếp giành bình nước trong tay Giang Chỉ, vặn nắp bình nước xong thấy Giang Chỉ vẫn còn đang mơ màng, không khỏi búng nhẹ vào ót cô bé: “Còn không uống nhanh lên!”“Cảm ơn anh!” Giang Chỉ nhận bình nước từ anh trai, cô bé nhe răng cười thật tươi.
“Đồ ngốc!”Lục Cẩm Xuyên nói xong thấy tiểu nha đầu vẫn còn vui vẻ liền cảm thấy cô bé đúng là ngốc không còn chỗ chê!“Bây giờ anh dắt nhóc vào phòng!” Lục Cẩm Xuyên đứng lên cầm cặp sách của Giang Chỉ đi vào trong phòng, Giang Chỉ vội vàng nhảy xuống khỏi sô pha đi theo anh trai.
“Tối nay nhóc ngủ ở đây, mà nhóc ngủ một mình được không?”Lục Cẩm Xuyên nói xong lại cảm thấy mình phí lời, cho dù cô nhóc không dám ngủ một mình thì anh cũng sẽ không