Không chỉ có Chung Ý Thu kinh ngạc rớt cằm, đương lúc Vương Văn Tuấn mặc cái tạp dề dáng vẻ bác sĩ chuyên nghiệp đi vào cũng làm cho chú Nghĩa không nói nên lời.
Y đè đè bụng chó rồi lại lật thân thể nó qua nhìn nhìn, không ngẩng đầu lên phất tay bảo Chung Ý Thu đưa chú Nghĩa ra ngoài đi.
“Còn sớm, chắc phải chờ tới sau nửa đêm, cậu đi nấu cơm trước đi.” Vương Văn Tuấn ra lệnh.
Trương Tây Minh cũng sợ ngây người, ba người đều đứng yên ở trong phòng không biết có nên nghe lời y hay không, cũng vì Vương Văn Tuấn thoạt nhìn hoàn toàn không có liên quan gì đến thú y cả, trong tiềm thức của mọi người, đỡ đẻ cho động vật hoặc là thú y đều là người già lớn tuổi.
Vương Văn Tuấn mới hơn 18 tuổi, còn là giáo viên, là người có văn hóa, mấu chốt nhất chính là y mỗi ngày “Hoa hòe lộng lẫy” còn hơn cả con gái, kiểu tóc thời thượng, mặc quần áo phong cách tây mới nhất, luôn dẫn đầu trào lưu, mấy cô giáo trong trường như Diêm Thục Hoa còn hỏi ý kiến của y trước khi mua đồ nữa mà! Người như vậy mà biết đỡ đẻ cho chó há…… Có nghĩ cũng không dám nghĩ tới!
“Sao? Không tin tôi à?” Vương Văn Tuấn không nhanh không chậm nói, “Tôi nói cho mà biết nhé, 13 tuổi tôi đã bắt đầu đỡ đẻ rồi.”
“Cậu —— cậu học ở đâu?” Trương Tây Minh kinh ngạc hỏi.
Vương Văn Tuấn đứng lên kiêu ngạo hất cằm, “Trên thị trấn, anh đi hỏi Trương Phúc Hương thì không ai mà không biết! Bà đẻ nổi tiếng, trẻ con mới sanh có hơn phân nửa là do bà đỡ đẻ —— đó là bà nội của tôi!”
“Bà đỡ đẻ cho con người, anh đỡ đẻ cho động vật, có quan hệ hả?” Chung Ý Thu nghi hoặc.
“Vô nghĩa!” Vương Văn Tuấn bị chọc giận, trừng mắt la cậu, “Đỡ đẻ cho người được chẳng lẽ không đỡ được cho động vật hả?!”
Chung Ý Thu bị mắng không trượt phát nào, chú Nghĩa vẫn cảm thấy chuyện này quá ma huyễn, “Cháu học từ bà nội cháu à? Nhà cháu chỉ có một đứa cháu đích tôn, không có khả năng bà dạy cho cháu chứ?”
“Cháu lớn lên với bà nội, khi còn nhỏ cháu thấy hay hay nên hay đi cùng bà nội.
Bà không có kiêng kị gì hết, bà cũng chẳng cho rằng đỡ đẻ là chuyện gì không sạch sẽ cả, ngược lại còn là niềm kiêu hãnh nhất của bà nữa.” Vương Văn Tuấn hơi hơi xúc động.
Mọi người đều cảm thấy đương nhiên, Chung Ý Thu rất cảm động, vui lòng phục tùng trưng cầu ý kiến của chuyên gia Vương, “Vượng Vượng hiện tại thế nào? Không có việc gì chứ?”
“Không có gì lớn, nhưng là nó chưa tới ngày sinh, lại bị đánh vào bụng, sinh con thế nào thì chưa biết, hơn nữa nó mang thai lần đầu tiên, khẳng định là phải ăn chút khổ.”
Chung Ý Thu nghe lời đỡ chú Nghĩa về phòng rồi đun nóng một thùng nước to, thành tâm thật lòng hỏi Vương Văn Tuấn buổi tối muốn ăn cái gì để mình làm cho.
“Cậu làm á? Ngoại trừ đun củi thì cậu biết làm cái gì?”
Chung Ý Thu: “……”
“Đúng rồi!” Vương Văn Tuấn cười lạnh, “Cậu còn biết luộc mì và chiên trứng gà, nếu có lòng thật, thì làm sáu cái cho tôi đi.”
Chung Ý Thu không để ý tới y xoay người bỏ đi, thầm mắng —— thích thì chiều!
Trương Tây Minh thấy không có chuyện gì cho mình làm nữa nên chuẩn bị trở về, Chung Ý Thu nghĩ hắn tới thăm bệnh ở Trịnh gia trang, có thể là Lưu Thanh Hồng hay không? Làm như vô tình hỏi thăm, “Hồi nãy ông chú đó nói anh tới chích thuốc ở Trịnh gia trang, ai sinh bệnh vậy?”
Quả nhiên Trương Tây Minh cõng hòm thuốc cúi đầu đáp, “Lưu Thanh Hồng.”
“Cô ấy thế nào rồi?” Vương Văn Tuấn giành hỏi.
“Còn như thế nào nữa!” Trương Tây Minh nặng nề thở dài, ánh nến mờ nhạt lập loè chiếu lên vẻ bi thương trên mặt hắn, “Hồi phục rất phiền toái, bệnh viện kê thuốc giảm sốt tại nhà, cô ấy vẫn luôn sốt nhẹ.”
Mấy người im lặng một hồi, chú Nghĩa hỏi hắn, “Rốt cuộc là thế nào, nếu sốt vẫn luôn không lùi thì phải đi bệnh viện.”
“Hạ sốt là việc nhỏ, cô ấy…… Chủ yếu là tâm bệnh, lại nói bị tổn thương nguyên khí…… Rất khó!”
Chung Ý Thu trong lòng hiện lên một ý tưởng, muốn chữa bệnh tận gốc, thì bệnh tình của cô có thể nhờ vào thuốc trung y, Phương Khoản Đông khẳng định có thể …… Nhưng mà trong nhà cô chưa chắc đã đồng ý, mà mình hôm nay còn cãi nhau với Trịnh Lão Tam …… Bọn họ mà khó chịu ra mặt, Phương Khoản Đông tâm cao khí ngạo chưa chắc đã đồng ý.
Những điều cậu đang cân nhắc đương nhiên Vương Văn Tuấn cũng nghĩ tới, đẩy vai Chung Ý Thu một cái, “Ê! Bác sĩ Phương được đó, người ta là trung y gia truyền mà, chân chú Nghĩa mà người ta còn chữa được nữa kìa!”
Chung Ý Thu và chú Nghĩa nghe xong đều có chút xấu hổ, dù sao Trương Tây Minh cũng là bác sĩ vả lại còn đang chữa bệnh cho Lưu Thanh Hồng, hiện tại nghĩ tới bác sĩ khác, chẳng phải là biến tướng nói y thuật của hắn không được hay sao!
Chú Nghĩa hắng giọng muốn giảng hòa không nghĩ tới Trương Tây Minh đột nhiên kích động, hai con mắt tỏa sáng vội vàng hỏi, “Có thể mời người đó hả? Tôi thấy lần nào mấy người cũng chở chú Nghĩa tới nhà người ta, có thể mời hắn đến khám bệnh tại nhà sao?”
“Không biết, để chủ nhật tôi đi hỏi một chút……” Chung Ý Thu khó xử, ấp a ấp úng nói, “Bác sĩ Phương có thể đến khám bệnh tại nhà nhưng mà anh ấy khám bệnh khá mắc…… Nhà của cô Lưu…… Hơn nữa bữa nay tôi còn cãi nhau với Trịnh Lão Tam……”
Vương Văn Tuấn đột nhiên quay đầu lại tức muốn hộc máu, “Tại sao? Đều do anh hai Tiêu chiều cậu quá rồi! Không có mặt là hoành hành ngang ngược luôn!”
Chung Ý Thu: “…… Tôi hoành hành ngang ngược hồi nào?”
Trương Tây Minh ngắt lời trận đấu khẩu vô nghĩa, khẩn cầu Chung Ý Thu, “Phiền cậu hỏi giùm, nếu có thể đến khám bệnh tại nhà, thì tôi sẽ nói là đó bác sĩ tôi mời về, tiền bạc hiện tại không thành vấn đề, nhà mẹ Thanh Hồng đã tới náo loạn một hồi rồi, giờ bọn họ không dám keo kiệt đâu.”
Chung Ý Thu nhận lời rồi hắn mới đi, Vương Văn Tuấn đuổi theo nói, “Bác sĩ Trương ơi, chuyện tôi đỡ đẻ cho động vật anh đừng nói với ai nhé, bằng không về sau ai cũng tới tìm tôi.”
Chung Ý Thu cảm thấy quái quái, bác sĩ Trương quá quan tâm tới Lưu Thanh Hồng, còn có lần trước Lưu Thanh Hồng đưa bữa sáng cho hắn nữa, mà ngày thường cô đều đỏ mặt, xấu hổ khi nói chuyện với đàn ông, thế nhưng lại thân mật với Trương Tây Minh.
Kinh nghiệm của Vương Văn Tuấn quả nhiên không sai, Vượng Vượng rên rỉ tới hơn 3 giờ sáng thì bắt đầu sinh.
Chung Ý Thu không dám nhìn ngồi xổm ở bên cạnh nhẹ nhàng vuốt ve trấn an nó, Vương Văn Tuấn ngại phiền đuổi cậu ra ngoài, Chung Ý Thu đi qua đi lại tâm tình hồi hộp như vợ mình đi đẻ.
Đến bốn giờ mới sinh một đứa còn tính là thuận lợi, nhưng tới khi sinh đứa thứ hai thì gặp